Minh Thanh Thanh nói đầy lý lẽ.
Sắc mặt của Minh Già Vân ở bên trên đã lạnh lùng đến đáng sợ.
Đế quốc Bắc Minh? Tần gia?
Tần gia nào? Lão ta chưa nghe thấy bao giờ!
Cho dù Minh Thanh Thanh không gả cho Thái tử thượng quốc Cảnh Thiên thì cũng sẽ không được lấy một tên mập như thế!
“Kéo ra ngoài! Chém cho ta!”, Minh Già Vân phất tay ra lệnh.
“Chém?”
Tần Ninh lại cười ha ha bước qua.
Thấy Tần Ninh bước ra, Tần Hâm Hâm lo lắng nói: “Ca, đừng giết người, đệ chỉ muốn ở bên Thanh Thanh thôi!”
Nhìn Tần Hâm Hâm nghiêm túc như vậy, Tần Ninh hơi sửng sốt.
Tần Hâm Hâm thật lòng thích Minh Thanh Thanh.
Ban đầu, Tần Hâm Hâm bị Thư Nhã lừa, trong lòng đã đau đớn tột cùng.
Hiện giờ cậu đã được chữa lành, khó khăn lắm mới gặp được người mình yêu thật sự, người làm ca ca như hắn đương nhiên phải giúp đỡ.
“Được, ta đồng ý với đệ sẽ không ép buộc gì ai!”, Tần Ninh vỗ vai Tần Hâm Hâm và nói: “Chúng ta lấy đức phục người!”
“Ừm!”
Tần Hâm Hâm gật đầu.
“Tần công tử, đã lâu không gặp!”
Thương Bắc Huyền chắp tay cười nói: “Cả Thương Hư tiên sinh nữa, đã lâu không gặp!”
“Ông là! ”
Tần Ninh nhìn Thương Bắc Huyền, ngơ ngác không thôi.
Không nói đến Thương Hư, chỉ nguyên Thiên Động Tiên của hiện tại có cùng cảnh giới với lão ta, cũng thuộc dạng không dễ chọc.
“Hoàng đế Đại Minh!”
Tần Ninh chắp tay cười nói: “Đệ đệ Tần Hâm Hâm của ta và con gái Minh Thanh Thanh của ông yêu thương nhau thật lòng, thành đôi không tốt hay sao?”
“Ta biết ông đang lo lắng điều gì.
Sở dĩ ông muốn Minh Thanh Thanh liên hôn với thượng quốc Cảnh Thượng cũng chỉ vì như vậy sẽ liên hợp được với thượng quốc Cảnh Thiên”.
.
Danh Sách Chương: