Bàn tay Tần Ninh hơi hơi buông lỏng, sắc mặt lại tái nhợt thêm vài phần.
Chỉ là ở trên không trung, mười một cơ thể rơi xuống đất, âm thanh bịch bịch bịch vang lên, không chỉ đập trên mặt đất mà còn đập vào trái tim của mọi người.
Tần Ninh nhìn về phía đàm người Yến Thần, Yến Nam Vân, Diệp Chính Thiên, Diệp Khai Nguyên và Tề Hạo, chậm rãi nói: “Nhìn ta làm gì? Những người còn lại, đối với các ngươi mà nói, không có gì là phiền phức phải không?”
Hơn vạn chiến sĩ Ma tộc!
Ngưng tụ Tịnh Ma Châu Đan, sau khi hấp thu, cũng đủ để cho các đệ tử trong Thánh Thú tông tăng lên một phần lớn sức mạnh!
Giờ phút này, năm người đồng loạt ra tay.
Ở bên kia, ba vị cường giả cấp bậc Thánh Vương Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên và Xích Vũ Thiên Phong Điêu cũng nhanh chóng đi đến bên cạnh Tần Ninh.
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên cũng nhìn về phía hắn.
Ánh mắt Tần Ninh sáng tỏ, hắn nhìn Trương Vân và Liễu Dương đang bị những sợi dây lưới quấn chặt, thản nhiên nói: “Thế nào? Rất muốn chết? Nhưng lại không được chết phải không?”
Cơ thể hai người Liễu Dương và Trương Vân run rẩy.
“Ta nói!”
Trương Vân hộ pháp rít gào nói: “Đám người bọn họ bị giam giữ bên trong luyện ngục dưới sơn chủ của Cửu U Đài”.
Tần Ninh nhìn Trương Vân, thản nhiên nói: “Nói ra sớm một chút có phải tốt không, ta sẽ để cho ngươi được thoải mái”.
Một chưởng đánh tới, một tiếng ầm vang lên.
Thân hình Trương Vân lập tức bị nứt toác.
Thế nhưng so với Nhân tộc, hắn ta lại thân thiết với Ma tộc hơn.
Tần Ninh nhìn về phía Liễu Dương, tiếp tục nói: “Nếu ta đoán không sai, hẳn là chỗ đó có sát trận lợi hại bao phủ, nếu ngươi nói cho ta biết trung tâm của nó ở đâu, ta cũng có thể để cho ngươi được thoải mái!”
Lúc này, hai mắt Liễu Dương lồi ra, toàn thân chảy đầy máu tươi, hắn ta vội vàng gào lên: “Có hai con đường để đi vào, đường lớn là đường chết, đi vào đường nhỏ mới có đường sống!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nhìn về phía Dịch Bình Xuyên nói: “Ngươi cùng Địch Nguyên, mang theo cả Viên Viên và Sương Nhi đi nhìn xem, cứu người ra ngoài đi!”
Dịch Bình Xuyên sửng sốt.
Tên nhóc này, ra lệnh cho ta?
Địch Nguyên chắp tay nói: “Vâng!”
Dịch Bình Xuyên lại sửng sốt.
Địch Nguyên lại còn nghe lời như vậy?
Đến tận bây giờ, hắn ta còn chưa biết Tần Ninh là ai!
Chỉ là lúc này, Đich Nguyên đã vội vàng lôi kéo Dịch Bình Xuyên rời đi.
Sự việc có chút phức tạp, sau này sẽ giải thích.
Nhìn qua có vẻ tâm trạng bây giờ của tổ sư thúc không tốt lắm, Dịch Bình Xuyên lại là tên lắm lời, tốt nhất là không nên nói bậy, đắc tội với tổ sự thúc!
Mấy người rời đi.
Trong Cửu U Đài, bốn phía đều là thánh trận, lúc này lại thành trở ngại đối với Ma tộc, khiến cho các chiến sĩ Ma tộc ở đây không thể nào chạy thoát được.
Năm vị Thánh Vương dẫn đầu đã bắt đầu đánh đến.
Tần Ninh nhìn xung quanh, không nhúng tay vào.
Thở dài một tiếng, ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía hai vị Thánh Hoàng ở trên không trung.
“Hai vị…”
“Xem ra, nhóm Thánh Tôn và Thánh Đế của Huyết Ma tộc đã thực sự vứt bỏ các ngươi!”
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn hai người kia, lẩm bẩm nói: “Một khi đã như vậy, để ta đưa tiễn các ngươi đi!”
Lời nói vừa dứt, hai tay Tần Ninh nắm chặt.