“Thảo nào mà mạnh mẽ như thế, có thể chặt đứt kiếm Đoạn Không, nhưng cũng được, chém kiếm Đoạn Không của ta, vậy ta lấy ngươi làm binh khí thôi!”
Tần Ninh cầm kiếm đá, lẩm bẩm.
“Không biết ông còn có thể chịu thêm một mũi tên nữa không!”
Tần Ninh ánh mắt thoáng nhìn về phía lão tổ Huyết Hàm.
Lúc này, Huyết Hàm thân thể căng thẳng, gần như muốn quỳ xuống.
Tần Ninh quá kinh khủng.
Lão ta căn bản không phải đối thủ.
Thế nhưng đột nhiên, thân thể căng thẳng của Huyết Hàm vào thời khắc này lại dần dần trầm tĩnh lại.
“Tới rồi!”
Huyết Hàm nhìn về phía Tần Ninh, nộ quát lên: “Nhãi con Tần Ninh, ngày chết của ngươi tới rồi!”
Nghe đến lời này, Tần Ninh giễu cợt nói: “Lại tới thêm năm người chịu chết mà thôi, xem ra ông vẫn chưa chịu bỏ cuộc nhỉ!”
Huyết Hàm hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Không chịu bỏ cuộc?
Các lão tổ của đại lục đến rồi, Tần Ninh phải chết.
“Giọng điệu cũng không nhỏ!”
Đột nhiên, một thanh cự kiếm phá không mà đến, ở trên thân cự kiếm có một người toàn thân áo trắng, đứng chắp tay, thần thái hờ hững.
Đôi tóc mai của người đó có sợi trắng, thoạt nhìn mang theo một khí tức tang thương.
“Huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn!”
Lại một vị vô địch tứ đoạn đến.
Điên điên.
Bảy đại đại lục thứ trung tâm, đây là điên, triệt để điên!
Các lão tổ, lão bất tử ở huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn đều xuất động.
Giờ này khắc này, Tần Ninh cũng không thèm để ý.
“Thạch Kiếm Phong, kiếm đá của Thạch gia đang ở trong tay kẻ này đấy”, Huyết Hàm lạnh lùng nói.
“Kiếm đá nhận sự nuôi dưỡng của từng đời Thạch gia, sớm đã nhận chủ, kẻ này không thể thao túng”, Thạch Kiếm Phong lúc này cười khẩy, rỗi rãnh nhạt tự nhiên.
“Thế à?”
Tần Ninh lúc này mỉm cười.
Ông...
Sau một khắc, kiếm đá lại toát ra ánh sáng trong tay Tần Ninh.
Ánh sáng chói lóa mang theo khí tức hùng hậu.
Thậm chí, ở bên trong trường kiếm còn có các luồng ánh sáng màu vàng đất tỏa ra.
Thạch Kiếm Phong lúc này cứng đờ.
Sao lại như vậy được?
Kiếm đá được từng đời Thạch gia cung cấp nuôi dưỡng, sớm đã thông linh, làm sao có thể bị Tần Ninh... trực tiếp thao túng như vậy!
“Thứ mà Thạch gia coi như cầm máu để cung cấp nuôi dưỡng, Tần Ninh ta đây mà muốn điều khiển thì nó cũng phải nghe!”