Đột nhiên, chín sợi xích sắt lúc này rung lắc điên cuồng.
Bản Nguyên bây giờ bắt đầu sợ rồi.
"Ta nguyện ý cùng ngươi rời đi, thật sự nguyện ý!"
"Bây giờ đã muộn rồi!", Tần Ninh cười lạnh miệt thị nói: "Ta sẽ không bao giờ cho người khác cơ hội thứ hai".
"Không!!!"
Bản Nguyên bây giờ điên cuồng gào thét, thế nhưng căn bản bất lực phản kháng.
"Đại lục Bản Nguyên chứa đựng ý chí của chúng sinh đại lục, thay thế ngươi thì ta chính là Đại lục Bản Nguyên, trở thành thần linh của đại lục!"
"Chỉ cần Tần Ninh ta không chết thì vận khí của Cửu U đại lục cũng sẽ không suy yếu".
Tần Ninh từ tốn nói: "Chuyện liên quan đến Đại lục Bản Nguyên ta còn biết nhiều hơn ngươi đấy".
"A..."
Bản Nguyên Cửu U hoàn toàn điên rồi.
Vì sao?
Người thanh niên này trông cảnh giới cũng không quá mạnh, nhưng lại nắm rõ tất cả như lòng bàn tay vậy.
Cái này sao có thể được cơ chứ?
Bản Nguyên Cửu U lúc này nhìn về phía Tần Ninh, tức giận đến cực điểm, muốn giãy dụa nhưng trước sau vẫn không thể nào thoát khỏi sự trói buộc của xích sắt.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Ta cũng không phải Ma tộc nên ngươi không cần phải lo lắng", Tần Ninh lại nói: "Thật ra chín vạn năm trước ngươi không cho ta tiến vào, lần này ngươi cũng không nên để ta đi vào".
Tần Ninh bây giờ nở một nụ cười.
Cửu U Đại Đế!
Sắc mặt của Bản Nguyên lúc này vô cùng lạnh lùng.
Thằng nhãi này!
Sao lại thay đổi hình dáng rồi?
Tần Ninh cũng không nhiều lời.
Trên thực tế thì chín vạn năm trước, hắn đã nghi ngờ Ma tộc tiến đánh Cửu U đại lục nhất định là vì một thứ ở bên trong trung tâm lòng đất.
Nhưng mà hắn không ngờ được rằng lại là Bản Nguyên Cửu U đại lục.
Điểm này cũng khiến hắn có hơi kinh ngạc.
Nhưng nhìn thấy Đại lục Bản Nguyên, trong lòng Tần Ninh cũng có chút thất vọng.
Không một ai hiểu rõ hơn hắn cái gì gọi là Đại lục Bản Nguyên!
Đây là thứ mà do vạn vật trên một đại lục sinh ra, là thần linh của vạn vật, cũng là đứa con của vạn vật.
Nếu nói trời đất là cha!