Hai vị nhân tài truyền kỳ, vào lúc này lại đanh tranh giành xem ai có thể rước Tần Ninh về chỗ của mình, trong toàn bộ Đế Đô của đế quốc Bắc Minh này, ai dám tin rằng có thể xảy ra một chuyện tranh chấp như vậy chứ?
"Được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa!"
Tần Ninh lúc này lên tiếng, hai người kia mới im lặng.
"Tiểu Phi, muội xem muốn ở chỗ nào thì chúng ta liền tới chỗ đó ở".
“Ta thích tỷ tỷ xinh đẹp này, Tần Ninh ca ca, Sương Nhi tỷ tỷ không muốn gả cho huynh, vậy huynh lấy vị tỷ tỷ này là được rồi!”, Lăng Tiểu Phi nói mà chẳng sợ ai xấu hổ.
Tần Ninh lộ ra vẻ mặt bất lực, đứa nhỏ này suy nghĩ nhiều quá rồi!
"Để giúp huynh tạo cơ hội, ta sẽ ở chỗ của tỷ tỷ xinh đẹp bên này!"
Lăng Tiểu Phi vừa nói xong, Tần Ninh cũng không có ý kiến gì, nói: "Được, vậy chúng ta tới quán rượu Phong Diệp!"
“Đi thôi!”
Nhìn về phía Diệp Viên Viên, Tần Ninh nói.
“Vâng!”
Diệp Viên Viên đi trước dẫn đường.
Thánh Tâm Duệ lúc này trông rất buồn.
"Không phải chỉ là chuyện chỗ ở thôi hay sao? Ngươi có cần thiết phải bày ra bộ dạng này không? Đã tìm được Linh Thanh Hoa chín cánh chưa?"
"Ta vẫn chưa tìm được. Dược liệu này khó tìm quá!", Thánh Tâm Duệ đau khổ nói.
“Đã vậy, có thời gian ta sẽ giúp ngươi luyện chế những loại thuốc giải độc khác!”, Tần Ninh nhẹ giọng nói: “Linh Thanh Hoa chín cánh dùng để luyện chế linh đan Cửu Linh Thanh đan có thể giúp ngươi tiêu trừ lửa độc trong một bước!"
"Có điều hiện tại ta cũng có thể giúp ngươi luyện chế ra những viên linh đan khác, nhưng phải ba tháng mới có thể dần dần tống khứ được lửa độc ra khỏi cơ thể ngươi!"
"Được đó được đó!"
Thánh Tâm Duệ chỉ gật đầu.
Hắn ta bây giờ không quan tâm nhanh chậm, chỉ cần có thể giải độc là được.
Nhưng mà, cẩn thận nghe ý tứ trong lời nói của Tần Ninh, lại cảm giác như bên trong có một ý vị khác.
Bây giờ, Tần Ninh có thể giúp hắn ta luyện chế những loại đan dược khác, có nghĩa là thuật luyện đan của Tần Ninh... đã thăng cấp rồi?
Thánh Tâm Duệ vẫn đang suy nghĩ về ba câu hỏi mà Tần Ninh đã nói sẽ giải đáp cho hắn ta!
Tìm một thời điểm thích hợp, ba câu hỏi này phải được hỏi thật cẩn thận.
Mấy người chậm rãi lên xe ngựa, Lăng Tiểu Phi và Tần Ninh tất nhiên ngồi cùng một xe, mà Thánh Tâm Duệ cũng từ bỏ chiếc xe ngựa sang trọng của mình để đi tới chiếc xe ngựa của Diệp Viên Viên.
"Ngươi tới đây làm gì?"
Nhìn thấy Thánh Tâm Duệ, Diệp Viên Viên cau mày.
“Thân là tiểu đồng hầu việc luyện đan của Tần huynh, ta đương nhiên sẽ đi theo Tần huynh rồi!”, Thánh Tâm Duệ nghiễm nhiên nói: “Ai biết được Diệp gia tiểu thư có muốn hại Tần huynh hay không?"
“Ngươi...”
"Được rồi, các người đừng có ồn ào nữa!"
Tần Ninh không nhịn được xoa xoa đầu, nói: "Mới vừa rồi còn cãi nhau, cãi đến mức đầu ta muốn nổ tung luôn rồi!"
Lời vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía Diệp Viên Viên, nói: "Lúc trước ta đã nói với cô là hi vọng lần sau gặp mặt cô có thể đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 5. Xem ra trong khoảng thời gian này cô rất lười biếng!"
Nghe vậy, nét mặt của Diệp Viên Viên trông rất khổ sở.
Thánh Tâm Duệ lúc này mới cẩn thận suy ngẫm.
Hắn ta muốn bái Tần Ninh làm thầy, thứ nhất là vì thuật luyện đan cao siêu của Tần Ninh, thứ hai là vì hắn ta cần Tần Ninh cứu mạng.
Còn Diệp Viên Viên này đang yên lành sao tự nhiên lại trở thành nô tỳ của Tần Ninh?
"Cô nói xem, chắc là do chuyện của mẹ cô đúng không?"
“Công tử!”
Diệp Viên Viên lúc này quỳ xuống nói: "Công tử nói không sai, mẹ ta tuy giải trừ được hàn độc, nhưng trong cơ thể lại sinh ra lửa độc, hơn nữa lửa độc sau khi giải trừ thì hàn độc một lần nữa trở lại, Thiên Hỏa Linh Tinh kia cũng đã dùng hết rồi!"
Thiên Hỏa Linh Tinh?
Thánh Tâm Duệ ở một bên nghe thấy lời này liền nhất thời cảm thấy ngạc nhiên, vì tán gái, Tần Ninh thật đúng là chịu chi!
"Xin Tần công tử ra tay cứu mẹ ta, Diệp Viên Viên ta kiếp này nguyện làm trâu làm ngựa!", Diệp Viên Viên nức nở nói.
"Đứng lên đi!"
Tần Ninh thở dài, nói: "Ta ngay từ đầu đã nói mà cô không tin ta, bây giờ mới nhờ ta ra tay, phiền phức phát sinh đã rất nhiều rồi!"
Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Viên Viên tái nhợt.
"Nhưng cũng không phải là không có cách!"
Tần Ninh lại nói: "Cô đi chuẩn bị tinh huyết của Cửu U Tý Hiết, sau đó tìm cỏ Linh Viêm và quả Hàn Ngọc. Ba nguyên liệu chính này chuẩn bị xong, những dược liệu khác sau này ta sẽ viết cho cô, lúc đó lại đến gặp ta!"
“Đa tạ Tần công tử!”
Diệp Viên Viên lập tức đưa hai ngón tay lên trời thề: "Ta, Diệp Viên Viên, đời này nguyện ý đi theo Tần Ninh, tôn làm chủ nhân. Nếu vi phạm lời thề này, ta sẽ không được chết tử tế!"
Lần này, Diệp Viên Viên rất nghiêm túc!
"Được rồi, không cần thề độc thế!"
Tần Ninh xua tay nói: "Những thứ này ta chưa bao giờ tin. Có điều, cô coi ta là chủ nhân, ta đương nhiên sẽ bồi dưỡng tốt cho cô. Còn nếu như cô dám phản bội, thì cho dù là chân trời góc biển, ta cũng có thể giết cô dễ như trở bàn tay!"
Diệp Viên Viên gật đầu, biết lời nói của Tần Ninh không phải là nói đùa!
Cỗ xe ngựa chạy đến quán rượu Phong Diệp rồi dừng lại.
Diệp Viên Viên xuống xe, lập tức bắt đầu sắp xếp cho Tần Ninh cùng những người khác tiến vào.
Lúc này, Tề Hạo nhìn đại sảnh của quán rượu rộng rãi sáng sủa, trong lòng chấn động.
"Đây là quán rượu Phong Diệp sao, trước đây ta chỉ nghe nói qua chứ chưa từng thấy qua, không ngờ lại sang trọng như vậy..."
Toàn bộ tiền sảnh của quán được dát vàng bạc, ngọc trai sáng loáng dùng để trang trí, đơn giản mà sang trọng kinh khủng.
“Tề Hạo công tử!”
Diệp Lượng ngăn Tề Hạo lại, chỉ vào góc phố đối diện, nói: "Chỗ của công tử ở bên kia, chính là quán trọ Lục Dã!"
Cái gì?
Nghe vậy, Tề Hạo lập tức quát lên: "Ta là biểu đệ của Diệp Viên Viên, ngươi dám bảo ta ở trong một nơi tồi tàn như vậy?"
"Công tử tới thật không đúng lúc, quán trọ ở Đế Đô đều rất khó đặt trước, đây là Diệp tiểu thư nhờ vào quen biết mới tìm cho công tử được một quán trọ, công tử cứ qua đó, chỉ cần nói tên ra là được!"
Diệp Lượng rõ ràng không quan tâm đến Tề Hạo.
Thân là gia bộc riêng của Diệp Viên Viên, Diệp Lượng biết rõ rằng Diệp tiểu thư có biết bao nhiêu biểu ca biểu đệ, mấy loại người không có tiền đồ đó căn bản không đáng để bận tâm.
“Được lắm, ngươi được lắm, ngươi cứ chờ mà xem!”, Tề Hạo hừ một tiếng nói: "Biểu tỷ cũng đặc biệt đi đón ta, ngươi còn dám ở chỗ này miệt thị ta?"
“Xin lỗi!”, Diệp Lượng lại nói: “Hôm nay đại tiểu thư tới đây để đón Tần Ninh công tử, sẵn tiện mới đưa thêm công tử trở về, được như vậy là đã rất khách sáo rồi!"
Cái gì?
Khuôn mặt của Tề Hạo tái đi khi nghe thấy điều này.
Tần Hải lúc này mới cười nói: "Tề Hạo công tử, xem ra nơi đặt trước cho ngươi cũng rất là tốt, quán trọ Lục Dã trông rất mộc mạc!"
“Ngươi...”
Tần Hải cười ha hả, xoay người đi vào đại sảnh.
"Tần nhị ca!"
Thánh Tâm Duệ lúc này mới đi tới, cười nói: "Tần nhị ca, lần sau, chỉ cần có người của Tần gia ở Đế Đô, bất kể là vì chuyện gì, huynh nhất định phải cho ta biết!"
"Quán rượu Thánh Tước, Thánh Tâm Duệ ta sẽ dốc hết sức sắp xếp!"
“Được, nhất định”.
Tần Hải lúc này cũng thầm thở ra một hơi.
Trên đường đi, bọn họ bị Tề Hạo khinh thường đủ thứ.
Thảo nào tam đệ vẫn cứ vô tư mà đợi ở đây!
Nếu Tần Ninh biết Tần Hải đang nghĩ gì, hắn sẽ phải cười khổ.
Đây thật sự là hiểu lầm, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Diệp Viên Viên và Thánh Tâm Duệ sẽ đến đón hắn, chứ đừng nói là biết tới mấy quán rượu sang trọng này.
Nếu hắn biết hai người này sẽ tới đón hắn, lại còn cãi nhau vì mấy chuyện vặt vãnh, thì thà rằng không tới, sẽ đỡ phiền phức hơn.