Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp không thể chờ đợi của Huyền Chấn, Tần Ninh lấy tay đỡ trán, không còn gì để nói.
Có cần phải thế không?
Tần Ninh nhìn về phía hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận, nói: “Đi, đứng ở trên đỉnh cột đá”.
“Nếu không chống đỡ nổi thì cứ xuống tới”.
“Nếu chịu đựng được, các ngươi sẽ có thể lột xác”.
“Nhớ kỹ, không chống đỡ nổi, cho dù các ngươi không muốn xuống thì thân thể không chịu nổi cũng sẽ rơi xuống, ý chí và thân thể đều phải chịu đựng thử thách cực hạn!”
Nghe thấy lời này, hai người đều gật đầu.
Lúc này hai người đều bay lên trên đỉnh cột đá.
Cái đỉnh có đường kính mười mét đủ để hai người đứng vững.
Giờ phút này trong lòng bàn tay Tần Ninh ngưng tụ ra từng dòng thánh văn, hội tụ thành từng luồng sức mạnh kinh khủng, lúc nó bộc phát ra liền mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ mạnh mẽ.
Ầm... Trong lúc đó, bốn phía cột đá đều bị ngọn lửa bao phủ.
Trong nháy mắt, lửa nóng cuốn lên thẳng trên đỉnh cột đá.
Giờ phút này, Tần Ninh tập trung ánh mắt.
Từng ngọn lửa đang ngưng tụ lên trên cột đá.
Trong nháy mắt, hai người Tiên Vô Tận và Huyền Chấn bộc phát ra khí thế mạnh mẽ.
Khí tức trong cơ thể tập trung đến mức cao nhất.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh dần dần trở nên nghiêm nghị.
Ầm! Đột nhiên một tiếng nổ vang xuất hiện bên trên bệ đá.
Một tiếng bịch truyền ra.
Hai người Tiên Vô Tận và Huyền Chấn lập tức hét thảm lên.
Dương Thanh Vân vội vàng nói: “Sư tôn, không có chuyện gì chứ?”
“Yên tâm!”
Tần Ninh cười nói: “Tiên Vô Tận và Huyền Chấn đều đã ở đại lục Vạn Thiên vài vạn năm, có thể nói cốt lõi tập trung trong cơ thể vô cùng vững chắc, mức độ bây giờ chính là đang ép tích lũy vài vạn năm của bọn họ ra”.
Lúc này ánh mắt của Dương Thanh Vân có vài phần bất an.
Nếu cách tăng cấp này xảy ra trên người Tần Ninh, hắn ta lại không có cảm giác gì.
Thế nhưng dù sao Tiên Vô Tận và Huyền Chấn đều là hai lão già, bọn họ có thể chịu được sự giày vò này sao?
Giờ phút này ở trên đỉnh cột đá, Tiên Vô Tận quát: “Dương Thanh Vân, đừng lo lắng, ông đây còn có thể chịu được!”
“Ông đây còn phải xem ngươi đối xử tốt với con gái ta, còn phải chờ con gái của ta phi thăng cửu thiên, gặp lại ta, xem vợ chồng các ngươi đoàn tụ!”
Nghe thấy lời này, Dương Thanh Vân cười một tiếng đau khổ.
“Hai người các ngươi còn phải ở đây chịu hơn mấy canh giờ nữa!”
Chịu hơn mấy canh giờ nữa?
Ánh mắt của Dương Thanh Vân, Hiên Viên Hương Nhi và Lăng Loạn đạo nhân đều ngẩn ngơ.