Đừng đùa nữa!
Diệp Viên Viên có thể gọi là tuyệt thế mỹ nhân ở đế đô, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, như một đóa hoa sen nở rộ, khiến bao nhiêu thiên chi ngạo tử ngày đêm mong nhớ?
Nhưng Tần Ninh lại thu làm tỳ nữ!
Nếu Tần Ninh thật sự để ý tới Diệp Viên Viên thì đã sớm thành đôi rồi.
Đến cả Diệp Viên Viên cũng không để vào mắt thì còn có thể sử dụng mỹ nhân kế để mê hoặc Tần Ninh sao?
Thánh Tâm Duệ cười khổ, nhưng không nói nhiều nữa.
…
Lúc này, Tần Ninh đang ở trong phòng luyện đan, khoanh chân ngồi thiền.
Bề mặt thân thể của hắn mơ hồ tỏa ra những tia lửa.
Ánh sáng cực nóng lúc này đang dần bốc lên.
Thân thể của hắn trở thành một ngọn lửa rực cháy, mồ hôi vừa chảy ra đã bốc hơi thành hơi nước.
Thời gian dần trôi qua, trên thân thể lại xuất hiện từng tia vân lửa.
Những tia vân lửa này cũng từ từ bốc cháy.
Hô hấp của Tần Ninh rất ổn định, nhưng lúc này, hai tay lại chậm rãi rung động.
“Hả?”
Ở bên trong phòng luyện đan, Diệp Viên Viên nhìn thấy cảnh tượng này thì vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
Lúc trước nàng đã tận mắt nhìn thấy Tần Ninh nuốt thẳng một viên Thiên Hỏa Linh Tinh.
Thiên Hỏa Linh Tinh là Thiên Hỏa Tinh ngưng tụ thành, bao gồm khí Thiên Hỏa tinh khiết và mạnh mẽ.
Tần Ninh là cảnh giới Linh Hải tầng một mà nuốt nó thì khác gì tự tìm đường chết.
Nhưng nàng biết, Tần Ninh đã làm như vậy thì chắc chắn là có cách để tiêu hóa, hấp thu nó.
Nhưng Tần Ninh bây giờ không chỉ là tiêu hóa và hấp thu mà còn đem từng tia khí cực nóng vận chuyển trong lòng bàn tay, dường như đang tu luyện linh quyết!
Gã này, rốt cuộc là quái thai gì vậy!
Diệp Viên Viên lúc này cũng không thể nói nên lời.
Không chỉ hấp thu Thiên Hỏa Linh Tinh mà còn là hấp thu khí nóng ở trong Linh Tinh, bắt đầu tu hành linh quyết.
Gã này, nói là quái thai vẫn chưa đủ để miêu tả.
Vù…
Trong chớp mắt, giữa lòng bàn tay Tần Ninh xuất hiện một ấn ký.
Ấn ký đó hiện ra hình mũi khoan, bên trên nhọn hoắt thẳng tắp, tỏa ra một ánh sáng màu máu đỏ, nhưng nhìn kỹ thì lại giống màu sắc của lửa.
Ấn ký hình mũi khoan đó chậm rãi xoay chuyển, hơi thở nóng hầm hập lan rộng ra.
Không chỉ như vậy, trong ánh sáng đó, hỏa khí cũng nhảy nhót thêm sinh động và kịch liệt.
“Tu La Viêm ấn!”
Ngón tay của Tần Ninh khẽ điểm, lúc này, một ấn ký hình mũi khoan trực tiếp nhảy nhót mà ra, xông tới bức tường phía trước.
Bùm…
Tiếng nổ trầm đục vang lên, ấn ký kia nổ trung, tia lửa bắn ra bốn phía, mà lúc này, bức tường trong phòng luyện đan đã xuất hiện từng vết nứt lan ra và nứt toác.
Nổ tung?
Trong đôi mắt đẹp của Diệp Viên Viên lóe lên vẻ kinh ngạc.
Ấn ký trong tay Tần Ninh quả thật có uy lực bá đạo.
Phòng luyện đan này của Thánh Đan các không phải là kiến trúc thông thường, dù chỉ là bức tường nhưng đã phủ thêm một tầng huyền thiết đen, không chỉ có thể cách âm mà còn có thể để phòng khi luyện đan sư luyện đan bị nổ ảnh hưởng đến các đan sư khác.
Thế mà nó lại bị ấn ký to bằng bàn tay của Tần Ninh đánh ra một cái lỗ.
Diệp Viên Viên nhìn cái lỗ kia thì khẽ lắc đầu.
Dựa vào tu vi cảnh giới Linh Hải tầng bốn bây giờ của nàng, thì không thể nào làm được tới bước này.
Quả nhiên, thực lực của gã này không thể dựa vào lý luận thông thường để phán đoán.
Lúc này, Tần Ninh khẽ mở mắt, giữa hai bàn tay và hai cánh tay có xoáy khí nhẹ nhàng xoay chuyển.
Cảnh giới Linh Hải tầng hai!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viên Viên khẽ nhướng mày.
“Tu La Viêm ấn, cắn nuốt một viên Thiên Hỏa Linh tinh mới đạt tới uy lực này, xem ra, quả nhiên là thân thể chưa đủ cân bằng!”, Tần Ninh cau mày nói.
Mới tới uy lực này?
Tần Ninh vẫn chưa hài lòng?
Diệp Viên Viên âm thầm cạn lời.
“Sao vậy? Có chuyện gì thế?”
Lúc này, Thánh Tâm Duệ vội vàng kéo Lăng Tiểu Phi chạy tới.
Nhìn thấy cái lỗ ở trong phòng luyện đan thì bỗng chốc sững sờ!
Cho dù là Tần Ninh luyện đan thất bại cũng không thế phá phòng luyện đan thành bộ dạng này mới đúng chứ?
“Tần Ninh ca ca!”
Lăng Tiểu Phi chạy tới trước mặt Tần Ninh, kể lể tối nay mình đã ăn những gì.
Thánh Tâm Duệ lại nhìn Diệp Viên Viên, nhỏ giọng nói: “Có chuyện gì thế? Tần huynh luyện nổ đan hay sao?”
“Ngươi không nhìn thấy lò luyện đan vẫn bình thường sao?”
Diệp Viên Viên lạnh nhạt nói: “Đó là do hắn tu luyện rồi tạo ra đấy!”
Tu luyện rồi tạo ra…
Thánh Tâm Duệ nhìn Tần Ninh, trong lòng thầm kêu một câu biến thái!
Lúc này, Tần Ninh nhìn cái miệng nhỏ dính đầy thịt mỡ của Lăng Tiểu Phi thì cười nói: “Muội là cái đồ ham ăn!”
“Tiểu Phi phải cố gắng tu luyện mà!”
Lăng Tiểu Phi cười hê hê nói: “Tần Ninh ca ca, lúc chiều ta đã đạt tới cửa thứ năm Cảnh Môn rồi!”
Nghe vậy, Tần Ninh khẽ gật đầu: “Nhưng vẫn hơi chậm, phải cố lên mới được”.
“Vâng!”
Nhìn một lớn một nhỏ nói chuyện, Thánh Tâm Duệ và Diệp Viên Viên chán không buồn nói.
Đả kích người khác cũng không cần như vậy đâu?
Hai người họ tu luyện đều thuộc dạng thiên tài mà mười mấy năm cũng chỉ tới cảnh giới Linh Hải.
Lăng Tiểu Phi thì… mới 7, 8 tuổi, cửa thứ năm Cảnh Môn, quả thật là khiến người phẫn nộ!
“Tốt nhất các ngươi đừng so sánh với cô bé!”
Tần Ninh cười nói: “So với cô bé thì chỉ rước nhục mà thôi!”
Đùa à, Cửu U Chu Tước chính là thần thú, thân là hậu duệ của thần thú, thực lực của Lăng Tiểu Phi có thể gọi là lao lên vùn vụt.
Mà tới giờ, Lăng Tiểu Phi đã ngưng tụ chín đạo Linh Hải, một khi đạt tới cửa thứ chín thì Linh Hải liên kết với cảnh giới Cửu Môn. Vậy thì đó chính là cao thủ cảnh giới Linh Hải tầng chín.
Người bình thường căn bản không làm được, nhưng cô bé là Cửu U Chu Tước, có thể làm đến bước này thì Tần Ninh cũng không kinh ngạc chút nào.
Tần Ninh cũng không nói nhiều, xoa hai tay, nói: “Diệp Viên Viên, những dược liệu bảo cô chuẩn bị đã xong hết rồi chứ?”
“Vâng!”
“Nếu đã vậy thì ngày mai đưa ta đi gặp mẹ cô trước, ta xem tình hình thế nào thì mới quyết định kê thuốc đúng bệnh!”
“Vâng!”
Lúc này, Thánh Tâm Duệ cũng nhanh chóng đi lên phía trước.
“Tần đại sư!”
“Nói đi, có chuyện gì?”
Thánh Tâm Duệ cười nói: “Cha ta đã đạt tới linh đan sư ngũ phẩm rồi, đang ở bên ngoài đợi huynh!”
“Đợi ta?”
Tần Ninh cũng không lấy làm lạ với việc Thánh Đăng Phong đạt được linh đan sư ngũ phẩm.
Dù sao, là người chín kiếp thì có một kiếp hắn đã vượt qua đan đế cấp tông sư cửu phẩm!
Thánh Đăng Phong không hề biết, cuộc nói chuyện tối qua, mình lại nhận được một vị cấp đại đế đích thân chỉ điểm.
Từ xưa đến nay, không thể nghi ngờ gì, nhân vật có cấp bậc đại đế đứng trên đỉnh của thế giới.
Có thể được đan đế cấp đại đế hướng dẫn, cho dù chỉ là một ngày đã thu lợi cả đời.
Mà Thánh Đăng Phong đã dừng lại ở cảnh giới linh đan sư tứ phẩm rất lâu rồi, lần này cũng coi như một kiểu giác ngộ.
Kẹt một tiếng, cửa phòng luyện đan mở ra, Thánh Đăng Phong chắp tay bước lên trước: “Tần công tử, xin chào!”
“Chào Thánh các chủ!”
Thánh Đăng Phong cười hê hê nói: “Tần công tử, đêm đã khuya, công tử vẫn chưa dùng cơm. Ta đã cho người chuẩn bị xong rồi, ở lầu bảy, Tần công tử đi theo ta!”
“Cũng được, thật sự hơi đói rồi!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Vừa hay, trên đường có vấn đề gì thì nói luôn đi!”
“Vâng vâng vâng!”
Bất giác, bản thân Thánh Đăng Phong cũng không phát hiện ra ông ta đã hoàn toàn không coi Tần Ninh trước mắt là một thiếu niên 16, 17 tuổi nữa rồi.