Hơn nữa bọn họ còn nhận được tin tức, Tần Ninh còn đang bị thương nặng, là không thể nào bộc phát ra được thực lực vượt qua cảnh giới của bản thân.
Giờ phút này, Tần Ninh lại cười nói: "Dù sao bên ta cũng có Thánh Đế, diệt trừ trăm người các ngươi cũng không tính là khó".
"Buồn cười!"
Hai người Huyết Hồn Giang và Huyết Anh Lữ, một người đối phó với Ôn Hiến Chi, một người đối phó với Phệ Thiên Giảo, bốn vị Thánh Đế đều chém giết nhau.
Mà giữa núi rừng, Tần Ninh lại rời khỏi cơ thể Cửu Anh, đạp chân xuống đất mặt, trong nháy mắt, bốn phía đã xuất hiện bốn vị võ giả Huyết tông cảnh giới Thánh Tôn nhị chuyển, tam chuyển, sắc mặt hung ác xông thẳng về phía Tần Ninh.
"Muốn giết ta như thế ư?"
Tần Ninh mỉm cười, cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao trong tay.
"Nhiều năm chưa từng dùng đao, khoảng thời gian trước đã quen thuộc một chút, lần này lấy các ngươi ra luyện tay vậy".
Vừa dứt lời, Tần Ninh cầm đao chém ra.
Một đao vạch ra, lưỡi đao hóa thành một con mãng xà màu xanh, trong nháy mắt đã vươn ra trăm trượng, mãng xá há to miệng, đao khí kinh khủng hóa thành răng độc của mãng xà, vọt tới trước mặt những người kia.
Trong phút chốc, những tiếng nổ ầm truyền ra.
Thậm chí Tần Ninh chỉ cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao trong tay, chưa sử dụng đao quyết mà chỉ đơn giản là uy lực mạnh mẽ của chính thanh đao đó thôi.
Đám người bốn phía đều thi nhau tránh ra, cẩn thận từng li từng tí.
"Đế khí, Thanh Long Trảm Nguyệt Đao".
Trong Huyết tông, một ông lão cảnh giới Thánh Tôn ngũ chuyển quát khẽ: "Cẩn thận chút, đó là Đế khí, vốn là thánh binh của Cuồng Võ Thiên Đế, ở trong tay hắn sẽ bộc phát ra uy lực không tầm thường!"
Trưởng lão kia vừa nói vừa cầm một thanh hoàn đao trong tay, trực tiếp tới gần Tần Ninh.
"Đã sớm nghe nói ngươi là người do ba Đế chuyển thế, lão hủ đến xem rốt cuộc ngươi có thực lực như thế nào".
"Cũng đừng để mình năm đó phải mất mặt!"
Giọng nói vừa đến, người cũng đã lao tới.
Tần Ninh xách đao, chém xuống.
Keng...
Trường đao và hoàn đao va chạm.
Cả người Tần Ninh lùi lại từng bước.
"Lão phu đắm chìm trong đao pháp mấy ngàn năm, còn chưa tới lượt ngươi đến đánh giá lão phu".
Nghe thấy vậy, Tần Ninh lại mỉm cười.