Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Chỉ có thầy trò hai người chúng ta biết về chuyện này, mà Vạn Thiên Các cũng chỉ có mấy người biết, tên Đông Phương Việt kia biết kiểu gì?”  

 

Lý Nhàn Ngư nói khẽ: “Còn không phải là người của Vạn Thiên Các các ngươi để lộ tin tức sao”.  

 

Nghe thấy vậy, Ninh Húc liền biến sắc.  

 

Ngày đó chỉ có mấy người biết Tần Ninh lấy ra mấy trân bảo, đồng thời biết Tần Ninh tìm được trân bảo.  

 

Lúc này sắc mặt Ninh Húc muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi.  

 

Nếu Vạn Thiên Các không có cách nào bảo vệ thông tin cá nhân của khách hàng, đây chính là điều kiêng kỵ nhất!  

 

Vạn Khuynh Tuyết cũng sa sầm mặt lại.  

 

“Tần công tử”.  

 

Vạn Khuynh Tuyết nhìn về phía Tần Ninh, xin lỗi: “Nhất định ta sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, nhưng Tần công tử, chuyện hợp tác vẫn phải tiếp tục”.  

 

“Để thay cho lời xin lỗi, số dược liệu còn lại mà Tần công tử cần, Vạn Thiên Các chúng ta sẽ đưa ra toàn bộ mà không lấy một xu”.  

 

Vạn Khuynh Tuyết chân thành nói.  

 

Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, cười nói: “Quả nhiên cô rất giống Vạn Cửu Thiên, rất biết cách tính toán”.  

 

“Nếu có lần sau nữa, ta cũng không thể khách khí đứng ở chỗ này nói chuyện với cô được đâu”.  

 

“Vạn Thiên Các đúng là thâm căn cố đế ở đại lục Vạn Thiên, thế nhưng nếu ta muốn diệt cũng chưa chắc là không làm được”.  

 


Tần Ninh nói xong thì thản nhiên rời đi.  

 

Lúc này Lý Nhàn Ngư đi theo sau lưng Tần Ninh, nghe hắn nói thì sửng sốt.  

 

Sư tôn, bá đạo quá!  

 

Vạn Khuynh Tuyết là ai?  

 

Con cháu dòng chính của Vạn Thiên Các, con gái của Vạn Cửu Thiên.  

 

Vạn Cửu Thiên, đây chính là nhân vật cảnh giới Vương Giả được đại lục Vạn Thiên tôn xưng là Cửu Thiên Vương.  

 

Sư tôn lại nói chuyện với Vạn Khuynh Tuyết như thế.  

 


Còn nói bằng giọng điệu uy hiếp nữa chứ.  

 

Vạn Khuynh Tuyết còn không hề tức giận.  

 

Hắn ta cảm thấy không thể tưởng tượng được.  

 

Tuy rằng sư tôn mắt sáng như đuốc, thế nhưng còn chưa tới mức độ có thể để Vạn Khuynh Tuyết khách khí chứ?  

 

“Sư tôn, hình như Vạn Khuynh Tuyết... không muốn đắc tội người thì phải”, Lý Nhàn Ngư vẫn là không nhịn được trong lòng nghi vấn, dò hỏi.  

 

“Đương nhiên là cô ta không muốn rồi!”  

 

Lúc này Tần Ninh cười nói: “Ở trong Vạn Thiên Các. Bây giờ Vạn Cửu Thiên là tổng các chủ, có điều Vạn Thiên Các nhà lớn nghiệp lớn, Vạn Cửu Thiên sống lâu như vậy không có khả năng chỉ có một đứa con gái”.  

 

“Loại thế lực lớn này, tranh đấu nội bộ mới là hung ác tàn khốc nhất”.  

 

“Cô ta nhìn thấy ta là một đan sư, cũng là một trận sư, hơn nữa còn giỏi giám bảo, sẽ có cảm giác là ta một thiên tài”.  

 

“Ngươi nói xem, nếu là ngươi thì ngươi sẽ muốn đắc tội ta, hay là lôi kéo ta?”  

 

“Còn nữa, vốn dĩ chính là Vạn Thiên Các bọn họ làm sai, khách hàng bán đồ ra kiêng kỵ nhất là tin tức bị tiết lộ, nếu Vạn Thiên Các bọn họ không thể làm tốt điều cơ bản nhất này, vậy thì phải chịu trách nhiệm!”  

 

Tại sao Đông Phương Việt lại biết hắn biết giám bảo, hơn nữa còn nắm lấy thời cơ tới tìm hắn?  

 

 


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK