Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không trách ngươi? Vậy trách ai? Là ai giết con trai ta?”  

 

Lý Tồn Kiếm chỉ chỉ về phía Tần Ninh, nhất thời nói: “Là hắn, Tần Ninh”.  

 

Tô Hùng vừa quay người, nhìn về phía Tần Ninh.  

 

“Tần Ninh?”  

 

Trong nháy mắt não Tô Hùng bắt đầu lục tìm, nhưng cả thành Thanh Ma này cũng không có người như Tần Ninh.  

 

Thân là một trong các nhân vật có mặt mũi bên trong thành Thanh Ma, Tô Hùng cũng biết người nào có thể chọc, người nào không thể chọc.  

 

Ví dụ như Lý Tồn Kiếm, ông ta không sợ, thậm chí là Lý Tồn Kiếm hắn phải sợ ông ta.  

 

Mà trong những khu vực khác ở thành Thanh Ma có mấy vị cường giả Hư Thánh cấp cao là ông ta không chọc được.  

 

Nhưng Tần Ninh cũng không trong danh sách những người này.  

 

“Ngươi dám giết con trai ta!”  

 

Tô Hùng giọng căm hận, hờ hững nói: “Vậy chắc là ngươi đã chuẩn bị chết tử tế rồi chứ?”  

 

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Tô Hùng.  

 

“Loại tự tìm cái chết, giết thì giết!”  

 

Lời vừa dứt, đám người bốn phía sắc mặt trắng bệch.  

 

Một vị Hư Thánh tầng hai nói như vậy đối với một vị Hóa Thánh tầng hai, bọn họ cho là chuyện đương nhiên.  

 

Nhưng một vị Hóa Thánh tầng hai dựa vào tư cách gì mà nói với một vị Hư Thánh tầng hai như vậy?  

 

Tần Ninh thật sự không sợ chết sao?  

 

Có thể đấy! Nhưng những lời này đủ để cho Tô Hùng hoàn toàn bùng nổ.  

 

“Ngươi tự tìm cái chết!”  

 

Lời vừa dứt, Tô Hùng trực tiếp túm lấy Tần Ninh.  

 

Một Hóa Thánh tầng hai nho nhỏ ở trong mắt ông ta thì dễ như trở bàn tay.  

 

Chỉ là một móng cào ra, nhưng sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, thân ảnh thụt lùi tránh né.  

 

Ánh mắt mọi người kinh hãi.  

 

Vậy mà lại tránh được?  

 

Trong phạm vi chật hẹp như vậy lại tránh được! Điều này thật sự không thể tin nổi.  

 

Tô Hùng cũng rõ ràng ngây ra.  

 

Một khắc sau giữa lúc bước ra, toàn thân trên dưới sức mạnh ngưng tụ.  

 

Lần này ông ta nghiêm túc rồi! Tần Ninh thấy cảnh này liền khẽ mỉm cười.  

 


Trong cơ thể biển linh thức từ hai mươi vạn mét trong nháy mắt lan tràn tới trăm vạn mét! Thay đổi trong nháy mắt này đủ khiến cho tất cả mọi người sửng sốt.  

 

Hoa mắt sao?  

 

Tần Ninh… hình như đề thăng thực lực trong chốc lát?  

 

Làm sao có thể! Hóa Thánh tầng hai trong nháy mắt tới Hóa Thánh tầng mười.  

 

Bùm… Đối mặt với một chưởng chộp tới của Tô Hùng, Tần Ninh ngang nhiên cứng rắn đụng vào.  

 

Giữa tiếng đùng đoàng vang lên, khí cơ hùng mạnh bộc phát ra.  

 

Hai thân ảnh lúc này vừa chạm liền lập tức tách ra.  

 

Tô Hùng kinh hãi nhìn Tần Ninh.  

 

Tên nhãi này sao làm được?  

 

 

 

Lúc này trong đám người, biểu cảm khuôn mặt Huyền Chấn lại thản nhiên.  

 

Thời điểm Tần Ninh chưa phi thăng thì đã đến Thánh Nhân rồi.  

 

Hiện đang thức tỉnh, tại sao chỉ là Hóa Thánh tầng hai thì ông ta không biết.  

 

Nhưng ông ta biết lúc đánh nhau với Đế Lâm Thiên, không, là lúc đánh với Kỷ Uyên thì Tần Ninh có thể nâng cao cường độ biển linh thức của mình.  

 

Điểm này không hề hiếm lạ.  

 

Lúc này Tần Ninh ra tay.  

 

“Hóa Thánh tầng mười thì có thể thế nào?”  

 

Ông ta hừ lạnh một tiếng bước ra.  

Từng đường hồn lực trong cơ thể Tô Hùng bộc phát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK