Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tần Ninh cười nói: “Đó là dĩ nhiên, đây không phải giấy bùa bình thường đâu, Thánh Hiền Mặc Thư Quyển ẩn chứa linh tính của cây Tử Hồ Du hàng vạn năm tuổi, có thể ăn khớp với linh khí”.  

 

“Nếu có thể chế tạo ra lá bùa mạnh mẽ, nổ chết cảnh giới Nhân Vị cũng không thành vấn đề".  

 

Nghe vậy, cả bốn người đều kinh ngạc.  

 

Bọn họ chỉ nghe nói đến chế bùa sư chứ chưa từng được gặp.  

 

Đại lục Bắc Thương đối với Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu chính là toàn bộ trời đất.  

 

Bọn họ không phải không biết gì về thế giới bên ngoài.  

 

Nhưng trước đó cả hai còn chưa đạt cảnh giới Hóa Thần, đại lục Bắc Thương mênh mông có hơn mười tỉ người với bọn họ đã là cực kỳ mênh mông.  

 

“Ngàn vạn đại lục, những nơi lạ lùng và thần kỳ còn rất nhiều, mọi người còn nhiều điều không biết lắm”.  

 

Thật ra, đến chính Tần Ninh cũng không dám nói là mình biết hết.  

 

Ngàn vạn đại lục, dân số vô số, thế giới các thần lại càng bao la mênh mông hơn.  

 

Trời đất này quá lớn, hắn chín đời chín kiếp, trải qua suốt chín vạn năm, đi qua thiên sơn vạn thủy, nhưng cũng không dám nói là hắn đều biết rõ từng nơi một.  

 

Vẫn sẽ có một vài nơi thần bí không ai biết.  

 

Mấy ngày sau đó, Tần Ninh vẫn chưa rời đi, ở lại Trường Sinh đường nghiên cứu bùa chú tỉ mỉ.  

 

Hắn đã từng có hiểu biết thâm sâu về bùa chú, nhưng không minh tâm khắc cốt bằng đan đạo, trận đạo, kiếm đạo.  

 

Cho nên bây giờ vẫn cần thời gian làm quen.  

 

Mà sau một tháng ở lại thư viện Thánh Hiền, Tần Ninh cũng chuẩn bị rời đi.  

 

Lúc này, Trường Sinh đường ở thư viện Thánh Hiền.  

 

Mặc Thiên Tử nước mắt nhạt nhòa.  

 

“Tần công tử không ở lại được sao?”  

 

Mặc Thiên Tử bịn rịn: “Lão hủ tình nguyện làm tay chân của ngài, chỉ cần ngài ở lại thôi!”  

 

“Ta cần ông làm tay chân của ta à?”  

 

Tần Ninh lườm Mặc Thiên Tử, mắng: “Cái dáng vẻ không có tiền đồ của ông như này mà làm tay chân cho ta thì không phải là xấu mặt ta hay sao?”  


 

“Hơn nữa, ông cũng không phải mỹ nữ tuyệt đỉnh như Viên Viên với Sương Nhi”.  

 

“Ta có một lão bộc là đủ rồi”.  

 

Mặc Thiên Tử vẫn khóc lóc như cũ, bộ dạng không nỡ xa Tần Ninh.  

 

“Ta đưa ông cả quyển thứ năm của trường sinh quyết rồi mà ông còn khóc cái gì?”  

 

Tần Ninh ghét bỏ, đẩy Mặc Thiên Tử ra.  

 

“Ta không nỡ Tần Ninh chút nào, thật sự không nỡ...”  

 

“Cút đi!”  

 

Tần Ninh chán nói nhiều.  

 

Chuyến đi đến đại lục Bắc Thương chính là vì đạt được Thánh Hiền Mặc Thư Quyển, linh kiếm Long Cốt Nguyệt, Cổ Phật Kim Thư cùng bút Kim Mặc Thông Linh.  

 

Hiện giờ đã chuẩn bị đầy đủ, tiếp theo chính là đại lục Thiên Long.  

 

Đại lục Bắc Thương nằm ở vị trí lệch về phía Đông của Cửu U đại lục, còn đại lục Thiên Long thì ngả về phía Tây, hoàn toàn ở hai hướng ngược nhau.  

 

Cho dù là cảnh giới Thiên Vị tiến nhập cấm địa mà không cẩn thận thì cũng sẽ chết.  

 

Tần Ninh dẫn theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi rời đi.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK