“Cảnh giới Quy Nhất, hẳn là cấp bậc Thiên hộ pháp của Thiên Đế các, cảnh giới Vạn Nguyên cũng là cấp bậc Địa hộ pháp”.
Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Không muốn giết chết các ngươi, rất muốn moi được chút tin tức, chỉ là…”
“Ta nghĩ các ngươi cũng sẽ không nói nhiều…”
Lúc này hai người Bình Thanh Thiên, Ứng Long Thăng ánh mắt lạnh lùng.
“Tần Ninh không thể không nói, ngươi có thủ đoạn, nhưng quá ngu xuẩn rồi”.
“Vốn là kế hoạch cũng không phải như vậy”.
“Nhưng hôm nay xem ra kế hoạch có thể nói trước”.
Bình Thanh Thiên hờ hững nói: “Ngươi có biết Thủy Thuận Anh mà ngươi vừa mới giết là ai không?”
“Nói nghe xem?”, Tần Ninh mỉm cười nói.
“Là…”
Bình Thanh Thiên còn chưa nói hết câu.
“Là con trai ta!”
Một tiếng gầm rống lan truyền khắp Thiên Đế các, rung chuyển mặt đất.
Chưởng ấn kia không coi là cực đại, nhưng sức mạnh ngưng tụ lại kinh khủng đến cực điểm.
“Cảnh giới Thiên Nhân!”
Phu nhân Tiên Nhân lúc này hơi biến sắc, thân ảnh lao ra, nhưng lại chậm lại một chút.
Tần Ninh không thể chết.
Nếu Tần Ninh xảy ra chuyện, Thanh Vân sẽ phát điên.
Chỉ là đã muộn rồi.
Cự chưởng lao thẳng tới Tần Ninh.
Ầm…
Trong khoảnh khắc, âm thanh cuồn cuộn ngút trời vang khắp bên ngoài các.
Một thân ảnh đạp không tới, một thân áo trường bào màu lam, khí tức kéo dài.
“Thủy Lam Phong!”
Phu nhân Tiên Nhân nhìn người tới, vẻ mặt run lên.
Thân ảnh kia xuất hiện, khí thế kinh người.
Lúc này đám người Thanh Ninh các mặt liền biến sắc.
Phó các chủ Thiên Đế các – Thủy Lam Phong?
Người của Thanh Ninh các vô cùng quen thuộc ông ta.
Thanh Ninh các không chỉ một lần đánh nhau với người này.
“Thủy các chủ!”