Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Mạc Lực Hành lúc này mở miệng: "Nơi này là do chúng ta phát hiện trước".  

 

"Ồ?"  

 

Tần Ninh cười nói: "Vậy sao các ngươi không lấy từ trước đi?"  

 

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mấy người hơi biến đổi.  

 

"Nơi này là các ngươi phát hiện trước, lúc ấy ta cũng không ngăn cản các ngươi lấy chúng mà".  

 

"Còn thứ này... là ta phát hiện, thuộc về ta mới đúng chứ?"  

 

Giờ khắc này, Thánh Quang Thần Tử, Mạc Lực Hành, Hiên Viên Phong cùng Viên Hiên đưa mắt nhìn nhau.  

 

"Xem ra Tần công tử đang chuẩn bị cướp đoạt đồ của chúng ta?", Thánh Quang Thần Tử lúc này chinh nghĩa nói: "Mọi người một viên, vừa vặn phân chia, Tần công tử cũng đừng nên ngang ngược không biết lý lẽ!"  

 

"Đúng vậy, cướp đoạt như vậy không khỏi quá bá đạo đi?"  

 

"Tần công tử, Tây Ninh Các tuy mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa đến mức có thể khinh thường bọn ta đâu".  

 

Mấy người lúc này lần lượt chêm lời.  

 

Từ từ, gần trăm người vây Tần Ninh lại.  

 

Tần Ninh lúc này lại mỉm cười.  

 

"Ngươi cười cái gì?"  

 

"Cười các ngươi đúng là diễn sâu!"  

 

Tần Ninh cười nói: "Muốn cướp đoạt thì nói thẳng".  

 


"Nếu ta không đến chỗ này, các ngươi căn bản không thể đạp nổi một chân vào trong hồ, cho dù thánh quả có ở đây thì các ngươi cũng chỉ có thể giương mắt nhìn".  

 

"Muốn cướp thì động thủ luôn cho nhanh, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"  

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của bốn người Thánh Quang Thần Tử, Mạc Lực Hành tức thì phát lạnh.  

 

"Giết!"  

 

Một lời rơi xuống, gần trăm người dồn dập vây giết Tần Ninh.  

 

Tần Ninh, linh cảnh Hóa Âm trung kỳ, mười một đường Âm Khư.  

 

Cốc Tân Nguyệt, linh cảnh Hóa Âm hậu kỳ, chín đường Âm Khư.  

 

Mà Giang Bạch, linh cảnh Hóa Âm trung kỳ, tám đường Âm Khư.  

 

Nếu bốn người bọn họ đối mặt với ba người thì chắc chắn thất bại.  

 

Nhưng tình huống hiện tại cũng không phải là như vậy.  

 

Bên người bọn họ đều có mười đến hai mươi người, cộng lại gần trăm người, không chỉ có linh cảnh Hóa Âm người âm thánh mà cũng có linh cảnh Tụ Dương người dương thánh.  

 

Tần Ninh có mạnh cỡ mấy cũng không thể là đối thủ của người dương thánh.  

 

Người âm, dương thánh, chênh lệch giữa Âm Khư cùng Dương Hải là cực lớn.  

 

Thấy cảnh này, Cốc Tân Nguyệt cùng Giang Bạch đều lạnh mặt.  

 

"Ngu ngốc!"  

 

Tần Ninh chửi nhỏ một câu, rồi ngồi xổm xuống nhìn năm thánh quả Thiên Hòe ở chỗ rễ cây, lẩm bẩm: "Bốn người các ngươi, mỗi người một viên, để lại cho Tiểu Thạch Đầu một viên nữa là ổn".  

 

Nghe đến lời này, mấy người Thánh Quang Thần Tử phóng sát khí ra ngoài.  

 

Tần Ninh không để bọn họ trong lòng.  

 

"Giết bọn họ cho ta, làm cho bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong!", Thánh Quang Thần Tử giận dữ hét lên.  

 

"Muốn sống không được, muốn chết không xong?"  

 

Tần Ninh rù rì nói: "Cửu Anh, nghe thấy không?"  

 

"Gia, ngài yên tâm!"  

 

Một giọng nói vào thời khắc này vang lên.  

 

 


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK