“Ngay cả Vị Ương Thánh Đế cũng bởi vì bị Huyết Khô Thánh Thương tạo ra một gánh nặng lớn, nên mới xuất hiện vấn đề, hại bản thân mình cũng chết đi”, Khinh Việt Thánh Đế mở miệng nói.
Huyết Khô Thánh Thương!
Rất khủng bố.
Nói là thánh khí cấp đế, nhưng trên thực tế, cho dù là Thánh Đế cũng không dám sử dụng.
Không cẩn thận một chút thôi là không phải người sử dụng thương nữa mà là thương khống chế người!
Tần Ninh cười nói: “Có thể sử dụng được hay không thì phải xem bản lĩnh của ta”.
“Các vị, hợp tác hay không thì nói một lời?”
Chuyện đã tới nước này, Tần Ninh cũng đã nói đến mức miệng khô lưỡi khô.
Trên thực tế, hắn không e ngại những tử hồn này, cũng không hề sợ hãi, không có những tử hồn này, hắn cũng có thể tìm ra được Huyết Khô Thánh Thương.
Chỉ là phiền phức hơn rất nhiều.
Nếu như bọn họ không đồng ý, hắn sẽ tiêu diệt hết những tử hồn này rồi bản thân từ từ tìm kiếm là được.
Giờ phút này, hắn đang đợi các vị Thánh Đế hồi phục tinh thần.
Tần Ninh cười nói: “Các vị, sao nào?”
Ly Viên Thánh Đế, Khinh Việt Thánh Đế cùng với một vài vị Thánh Đế còn lại đều đổ dồn ánh mắt về phía Tần Ninh.
“Ngươi định làm như thế nào?”
“Ngươi không có khả năng thành công!”
Ly Viên Thánh Đế lắc đầu nói: “Ta đã từng nhìn thấy uy lực của Vị Ương Thánh Đế cùng Khô Huyết Thánh Thương, thật sự…khủng bố”.
Tần Ninh cũng cười nói: “Nói như vậy, các ngươi cũng muốn, nhưng mà cảm thấy ta không có khả năng thành công phải không?”
Ly Viên Thánh Đế gật gật đầu.
“Một khi đã như vậy, ta sẽ để cho các ngươi nhìn kỹ!”
x
Tần Ninh vừa dứt lời.
Trong nháy mắt, trên mỗi ngọn núi trong dãy núi Khô Huyết ngưng tụ ra từng bóng dáng.
Mà tất cả những bóng dáng đó đều hoá thành những điểm sáng, kết thành một mảnh.
Những điểm sáng này lơ lửng phía trên không trung, giống như là ngưng tụ thành một bản đồ sao, tỏa ra ánh sáng loá mắt.
Đồ án tinh không tụ tập trên đỉnh núi, lóe lên ánh hào quang.
Mà ánh hào quang này chi chít nối tiếp, cuối cùng hội tụ lại tại vùng trung tâm, chính là mảnh đất trũng bên trong sơn cốc này.
Ánh mắt của các vị Thánh Đế đều tràn đầy kinh ngạc.
“Đây là…”
“Nhóm Thánh Vương, Thánh Hoàng, Thánh Tôn bị Vị Ương Thánh Đế giết chết, cho dù là xuất phát từ nguyên nhân gì thì trong lòng cũng sẽ tồn tại nỗi oán hận đối với Vị Ương Thánh Đế”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Thời gian lâu ngày, những nỗi oán hận đó tụ tập lại một chỗ, không ngừng nảy nở, điên cuồng sinh sôi”.
“Đem những ý niệm oán hận đó dung hợp lại, cộng thêm sự phối hợp của hơn trăm người các ngươi là đủ để ngăn cản huyết khí của Khô Huyết Thánh Thương”.
Ly Viên Thánh Đế, Khinh Việt Thánh Đế và những vị Thánh Đế khác đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tần Ninh.
Không nói đến việc Tần Ninh làm sao biết được sự tồn tại của những ý niệm đó.
Lời này vừa nói ra, hầu hết các Thánh Đế còn lại đều khe khẽ bàn tán.
“Nhiều năm trước, có một người thanh niên tiến vào nơi này, phát hiện ra chúng ta, những thứ này là do hắn để lại!”