Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Đi hết lên trên quả cầu máu cho ta!"  

 

Tần Ninh quát to một tiếng.  

 

Mười một người lập tức đi lên trên quả cầu máu.  

 

Tần Ninh tùy tiện nói: "Hôm nay ta sẽ giết chết Thánh Nhân, các ngươi ở trên cầu máu hấp thụ lực Thánh Nhân, mượn cơ hội này xung kích cảnh giới".  

 

Mười một người.  

 

Thiên Vương!  

 

Vương Giả!  

 

Có mạnh có yếu, vừa vặn thích hợp.  

 

Nghe đến lời này, đám người ngạc nhiên.  

 

Tần Ninh đang định cho mười một người bọn họ cắn nuốt Kỷ Uyên sao?  

 

Bên trong cung điện Cửu Thiên, thanh niên nhăn mày lại, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Giết Thánh Nhân? Ngươi xứng sao?"  

 

"Xứng hay không không phải do ngươi định đoạt!"  

 

Tần Ninh giờ phút này, đứng vững ở giữa cung điện.  

 

Sức mạnh toàn thân ngưng tụ, kiếm U Vương trên tay, giáp U Vương trên người.  

 

Thanh niên tên Kỷ Uyên kia giờ khắc này mang sắc mặt âm lãnh.  

 

"Xảy ra chuyện gì vậy?"  

 

Một giọng nói thâm trầm lúc này vang lên.  

 

Hư không run rẩy, một người bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài cung điện.  

 

Người này đội mũ, mặc áo bào đen, vẻ mặt như hơn bốn mươi tuổi, dung mạo lạnh lùng.  

 

Chỉ mới đứng ở nơi đó thôi mà đã mang cho người ta một cảm giác như mưa gió sắp đến.  

 

"Cha!"  

 

Kỷ Uyên nhìn thấy người kia thì chắp tay.  

 

"Uyên nhi..."  

 

Người đàn ông trung niên nhìn về phía Kỷ Uyên, khẽ gật đầu, ánh mắt lại dừng lại trên người Tần Ninh.  

 

"Ừm?"  

 

Ánh mắt ông ta khẽ thay đổi.  

 

"Cha, con sẽ xử lý tốt!"  

 

Thanh niên giờ phút này thản nhiên nói.  


 

Người đàn ông trung niên giờ phút này mặt không đổi sắc, sải bước ra.  

 

Nhưng khi ông ta bước ra thì đột nhiên ầm một tiếng, một tầng sấm sét vô hình ở bên ngoài cung điện lúc này đang lấp lóe ánh sáng.  

 

Sấm sét đó ngăn cản lại ông ta.  

 

"Ừm?"  

 

Người đàn ông trung niên nhăn mày lại.  

 

"Muốn vào đây à?"  

 

Tần Ninh giờ phút này ngẩng đầu nhìn ông ta, cười nói: "Ngươi là cha của Kỷ Uyên? Tông chủ Ma Quang tông?"  

 

"Tốt, lần này không chỉ là nhìn thấy chính chủ mà còn gặp cả cha của chính chủ cơ đấy".  

 

Ánh mắt Tần Ninh bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.  

 

"Ma Quang tông nho nhỏ mà cũng biết được thân thể U Vương của bản vương tại đại lục Vạn Thiên, là thần thánh phương nào nói cho các ngươi biết vậy?"  

 

Người đàn ông trung niên nghe vậy thì ánh mắt hơi siết lại.  

 

"Làm sao? Dám làm không dám nói sao?"  

 

"Không nói thì con trai yêu của ngươi sẽ phải chết!"  

 

Người đàn ông trung niên nghe vậy, lạnh lùng nói: "Chỉ là người phàm của đại lục Vạn Thiên mà cũng dám xé mở thiên địa, vi phạm quy tắc Cửu Thiên. Chỉ tính mỗi quy tắc thiên địa cũng đủ để giết ngươi rồi!"  

 

"Ngươi còn định giết con ta?"  

 


Oanh...  

 

Sấm sét quay chung quanh cung điện Cửu Thiên tiếp tục bộc phát.  

Kỷ Phác có công kích bá đạo, thế nhưng sấm sét kia đưa ra phản kích càng bá đạo hơn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK