Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này, bốn phương tập trung đến hơn ngàn người vây quanh nơi này.  

 

Xung quanh dãy núi, khí tức lúc có lúc không, tất cả đều nhìn chằm chằm đám người Tần Ninh.  

 

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Tần Ninh cũng hiện lên tia lạnh lùng lướt qua một lượt.   

 

“Các vị ở đây đợi Tần Ninh ta ư?”  

 

Tần Ninh cười ha ha nói: “Đúng là khiến ta kinh ngạc…”  

 

“Bớt nói nhảm đi!”  

 

Lúc này Kính Trung Vũ của động thiên Kính Nguyệt đầu tóc bạc phơ bay bay theo gió, bật cười nói: “Tần Ninh, hôm nay sẽ là ngày chôn thân của ngươi!”  

 

“Kính Trung Vũ, nổi nóng thế làm gì?”, Tần Ninh mỉm cười nói: “Hình như ta không chọc vào động thiên Kính Nguyệt các ngươi?”  

 

“Không chọc vào bọn ta?”  

 

Lúc này giọng thanh lạnh của Nguyệt Hàn Ảnh vang lên, quát nói: “Hại chết Kính Trung Nhân, Tần Ninh, ngươi còn chối cãi?”   


 

“Ồ…”  

 

Tần Ninh bỗng hiểu ra nói: “Đó chẳng phải là vì các ngươi hợp tác với ma tộc, bắt nhốt hai đệ tử của ta à?”  

 

“Nơi này không có ai khác, hào sảng nói ra đi, hợp tác với ma tộc thì hợp tác vậy, ta cũng chẳng phải là Ngự Thiên Thánh Tôn năm đó mà có thể tiêu diệt các ngươi”.  

 

Nghe thấy lời này, mọi người đều tỏ vẻ mặt nghiêm lạnh.  

 

Ở hướng thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Lương hừ một tiếng nói: “Chuyện này có nói ra hay không thì khác gì nhau? Ngươi đã một mực khẳng định thì cũng ta cũng không có gì để giải thích”.  

 

“Mọi người đều vì sự phát triển của mình, chỉ vậy thôi”.  

 

Nghe thấy lời này, ánh mắt Linh Vũ Lương mang theo vài phần lạnh lùng, hừ nói: “Trong mười đại Thánh Vực Hạ Tam Thiên này, ma tộc phủ khắp nơi, âm thầm hành sự, có quá nhiều chuyện ngươi không biết, đâu chỉ có chúng ta hợp tác với ma tộc, trong các Thánh Vực khác cũng tồn tại tình hình này”.  

 

“Ồ?”  

 

Tần Ninh lại cười nói: “Ta thực sự không hiểu tại sao các ngươi cứ phải hợp tác với ma tộc?”  

 

“Vì tu hành vật chất, hai bên cùng có lợi thôi!”  

 

Lúc này Đoạn Sơn Hà bình tĩnh nói: “Chúng ta cho bọn họ nơi nương thân, còn họ cho chúng ta thánh bảo cần thiết để tu hành, chỉ vậy thôi”.  

 


Mặc Vân Diễn lại cười lớn ha ha nói: “Năm đó Ngự Thiên Thánh Tôn giết ma tộc đã làm tổn thương nặng nề nguyên khí của ma tộc trong thánh vực Thiên Hồng rồi, trận chiến năm vạn năm trước cũng chỉ là hai bên chúng ta diễn kịch thôi, chỉ để tránh bị tổ tiên các tộc uy hiếp nguyền rủa”.  

 

“Ma tộc đã không thể làm nên trò trống gì nữa rồi, ngược lại còn có thể trở thành trợ lực mạnh giúp chúng ta phát triển. Một khi bọn họ còn dám cuồng ngạo như năm đó, chúng ta có thể diệt họ bất cứ lúc nào!”  

Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại phì cười. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK