Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Mặc Uyên Tử nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tần Ninh, vội vàng nói: “Dĩ nhiên không phải là bản thân ngươi là là Tần gia đứng ở phía sau ngươi có thể điều động một, hai vị tĩnh tu đến đây”.  

 

“Chỉ cần người của Tần gia ở bên kia đến thị uy một chút, cộng thêm vài vị ở thư viện Thánh Hiền chúng ta thì tam đại thế lực ở Bắc Thương chắc chắn sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ”.  

 

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bỗng trở nên kì quái.  

 

Có phải Mặc Uyên Tử đang hiểu lầm chuyện gì không vậy?  

 

Tần gia?  

 

Người mạnh nhất của Tần gia bây giờ là Tần Thương Sinh, nhưng mà ông ta còn chưa vượt qua cảnh giới Tứ Linh đâu!  

 

Tần Ninh ngay lập tức hiểu ra.  

 

Thư viện Thánh Hiền cho rằng xuất thân của hắn là hậu nhân của Cửu U Đại Đế, dòng dõi Tần thị.  

 

Bọn họ cho rằng Tần gia ẩn mình không màng thế sự.  

 

Mượn dốc xuống lừa!  

 

Tần Ninh cười hì hì nói: “Không có vấn đề gì hết, đến lúc đó ai dám làm càn ta giết chết kẻ đó, bảo đảm lúc sát môn mở ra, khu vực Cổ Tháp chính là của thư viện Thánh Hiền các ngươi”.  

 

“Đương nhiên, điều kiện của ta vẫn như cũ không thay đổi”.  

 

“Ta mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc một chút!”  

 

Mặc Uyên Tử càng nghe càng vui vẻ, thế nhưng khi nghe đến câu cuối cùng thì vẻ mặt bỗng thay đổi, khổ sở không thôi.  

 

“Đừng có giả ngu với ta!”  

 

Tần Ninh dứt khoát nói: “Tam đại gia tộc cũng chẳng phải tín nam tốt nữ gì, nếu thật sự phải giao tranh thì cao thủ của tổ tiên Tần gia ta cũng sẽ ra tay”.  

 

“Ta đã đồng ý thì nhất định sẽ làm được, nếu điều kiện của ta các ngươi cũng không làm được vậy thì khỏi phải bàn nữa!”  

 

Mặc Uyên Tử gật gật đầu.  

 

“Ta hiểu rồi, chuyện này ta sẽ hỏi ý của viện trưởng.”  

 

Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm rời đi, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lập tức không nhịn được hỏi.  

 

“Công tử, người định để ai đến đây?”  

 

Vân Sương Nhi vội hỏi.  

 

“Không để ai đến hết!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Ta đích thân đến”.  

 

Vốn vẫn còn có hơi phiền não.  

 

Nếu như bản thân trực tiếp dùng vũ lực cướp cuốn sách Thánh Hiền Mặc thì thật sự mất hết mặt mũi.  

 

Bây giờ thư viện Thánh Hiền gặp rắc rối phải cầu đến tận cửa.  

 

Vậy thì phải xem đối với thư viện Thánh Hiền, khu vực Cổ Tháp quan trọng hay là mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc khó khăn hơn.  

 

 

chapter content


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK