Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Tình huống gì đây?  

 

Con thú lớn từ đâu tới?  

 

Huynh đệ hai người hoàn toàn ngây ra.  

 

Ma bên kia, mấy người Giang Bạch, Cốc Tân Nguyệt mặt đầy kinh ngạc.  

 

Cửu Anh đích thân ra tay?  

 

Nhìn thấy mấy người còn lại, Cửu Anh hừm nói: “Người phụ nữ của chủ nhân, các ngươi có thể ham muốn sao? Mỗi một người đều đáng chết”.  

 

Lời vừa dứt, Cửu Anh trực tiếp giết ra.  

 

Mà nghe đến đây, Cốc Tân Nguyệt không nhịn được hé miệng cười một tiếng.  

 

Tên nhãi này.  

 

Tuyệt đối là bị Tần Ninh ra lệnh.  

 

Nhìn về phía bên trong trận Thái Cực, Cốc Tân Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm.  

 

Xem ra, quá trình Tần Ninh mở mắt vãng sinh cho Lý Nhàn Ngư cũng rất thuận lợi.  

 

“Hai người các ngươi nói nhảm nhiều nhất, đáng chết nhất”.  

 

Ánh mắt Cửu Anh nhìn về phía Huyền Tử Chẩm và Huyền Tử Thành, sát khí ngưng tụ.  

 

“Chết!”  

 

Một tiếng quát khẽ.  

 

Bùm…  

 

Tiếng nổ trầm thấp vang lên.  

 

Thân ảnh Cửu Anh bị ngăn cản, không thể không dừng lại.  

 

Một thân ảnh lúc này lại xuất hiện trước mặt Huyền Tử Thành và Huyền Tử Chẩm.  

 

“Cha!”  

 

“Cha!”  

 

Huynh đệ hai người nhất thời hô lên.  

 

“Cha, nhị thúc bị con hung thú này ăn rồi”, Huyền Tử Chẩm lập tức quát to.  

 

Nghe đến đây, thân ảnh vừa xuất hiện kia, nhướng mày một cái.  

 

Ăn rồi!  

 

Ánh mắt Huyền Ngạn nhìn về phía Cửu Anh.  

 

“Ăn thì sao, bớt đem cái mắt coi thường kia nhìn ta đi, so ai nhiều mắt hơn? Ta trừng chết ngươi!”  

 

Cửu Anh hừ một tiếng, chín cái đầu, mười tám đôi mắt, đồng loạt nhìn về phía Huyền Ngạn.  

 

Thấy cảnh này, mấy người Cốc Tân Nguyệt nhức đầu một trận.  

 

Đã lúc nào rồi.  

 

Tên nhãi này còn có tâm tình đùa cợt?  

 

Sắc mặt bảo chủ Huyền Ngạn trầm xuống.  

 

Dị thú này lai lịch gì?  

 

Sao có thể giúp mấy người Tần Ninh?  

 

“Giết đệ ruột của ta, bản tọa há có thể bỏ qua cho ngươi?”  

 

“Bản tọa?”  

 

Cửu Anh cười hắc hắc: “Ở trước mặt ta tự xưng mình là bản tọa, ngươi thật không biết xấu hổ”.  

 

 


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK