Đông Lan, Tây Lan, Trung Lan, Bắc Lan, Nam Lan.
Mà ở năm khu vực lớn này, mỗi một khu vực đều sở hữu nhân vật cùng thế lực rắc rối phức tạp hoàn toàn có thể nghiền ép đại lục thứ trung tâm.
Mấy người Lý Nhất Phàm dù sao cũng là võ giả trẻ, thân là võ giả ai mà không nhiệt huyết, ai cũng muốn được mở mang tầm mắt tới thiên địa càng rộng lớn hơn!
Chỉ là bọn họ hiểu, so sánh với bốn người Cốc Tân Nguyệt, bọn họ kém hơn nhiều!
Mấy người nhìn pho tượng rồi bái một cái.
Sau đó thì lục tục bước xuống bậc thang đại điện...
Hôm nay Thanh Vân tông náo nhiệt không ngớt, toàn bộ Cửu U đại lục đều rung động.
Mà cùng lúc này, trước sơn môn của Thanh Vân tông.
Nhỏ từ trẻ con bảy tám tuổi đến lớn là võ giả trên trăm tuổi đều hội tụ ở đây.
Trước sơn môn hai con sư tử đá ngạo nghễ yên vị, uy vũ bất phàm.
“Không hổ là Thanh Vân tông, sư tử đá mà cũng uy vũ nhường này...”
“Đúng vậy, đại tông môn có khác”.
Một thanh niên biết chuyện nói: “Mấy con sư tử đá này là do tông chủ Tần Ninh mang về, có thể bộc phát ra sức mạnh của huyền cảnh Tạo Hóa đấy!”
“Thật sao?”
“Đương nhiên là thật!”
Tiếng nghị luận không ngừng vang lên, thái độ của mọi người với hai con sư tử đá cũng trở nên lễ độ cung kính.
Đối với bọn họ thì cảnh giới Hóa Thần đã là sự tồn tại vô địch.
Cảnh giới Tam Vị là thiên nhân.
Huyền cảnh Tạo Hóa chính là thần.
Mà bây giờ, hai con sư tử đá trước sơn môn Thanh Vân tông rõ ràng đều là huyền cảnh Tạo Hóa.
Thanh Vân tông không hổ là tông môn số một Cửu U.
Lúc này, bên trong đoàn người có một thiếu niên khoảng mười, mười một tuổi trợn mắt nhìn hai con sư tử đá.
“Đại ca, bọn họ nói sư tử đá là thiên nhân huyền cảnh Tạo Hóa đây!”
Cậu bé cười hì hì nói: “Ta nhớ là huyền cảnh Tạo Hóa vốn dĩ chỉ có thể coi là cao thủ bình thường sao? Hiện lại thành thiên nhân?”
“Lý Nhàn Phong!”
Nghe được câu nói của cậu bé, một thanh niên khoảng hai mươi tuổi phía sau cậu bé liền quát lên: “Không được hồ ngôn loạn ngữ!”
“Lý Nhàn Ngư!”
Cậu bé kia mạnh mẽ đáp lại nói: “Huynh còn gọi đệ là Lý Nhàn Phong thì đệ sẽ gọi huynh là đồ cá mặn!”