“Một khi đã như vậy thì vì sao U Vân Tiêu tiền bối vẫn không ra tay?”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía U Vân Tiêu.
“Ta đi!”
U Vân Tiêu đột nhiên quát lên một tiếng.
Mấy người U Hồn Thiên và U Phàm Sinh đều nhìn về phía U Vân Tiêu.
“Ta tự mình giải quyết hắn!”
U Vân Tiêu lớn: “Giết con trai của ta, không giết chết Ma tộc này, nỗi hận trong lòng ta không thể nào tiêu tan!”
U Vân Tiêu rít gào, một chưởng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh xuống đầu U Tịch.
Ầm…
Tiếng gầm rú trầm thấp vang lên.
Ánh sáng trong mắt U Tịch dần dần dại ra, hắn ta nhìn về phía U Vân Tiêu, dáng vẻ không thể nào tin được.
Tần Ninh đi đến bên cạnh thi thể của U Tịch, đá đá vài cái rồi cười nói: “Xem ra là đã chết rồi, U Vân Tiêu tiền bối đã báo được thù, nỗi đau mất con đúng là khó có thể chịu đựng được!”
Trong tay Tần Ninh bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm: “Đối với Ma tộc, ta cũng hận thấu xương, hận không thể nghiền nát máu thịt của Ma tộc!”
Tần Ninh nói xong thì từng bước bước lên phía trước, trường kiếm cắt qua thi thể của U Tịch.
Máu tươi ào ạt chảy ra, U Tịch đã không còn chút hơi thở nào.
Nhưng Tần Ninh vẫn không chịu dừng tay.
Trong đầu hắn hiện lên nụ cười của Tần Kinh Mặc, hiện lên dáng vẻ của Lý Nhất Phong cùng hắn nâng cốc nói cười.
Nhưng bởi vì Ma tộc, tất cả đã thay đổi!
Trường kiếm cắt qua thi thể của U Tịch, đem thi thể của hắn ta cắt nát.
“Tần Ninh!”
U Vân Tiêu quát một tiếng trầm thấp.
Tần Ninh cười nói: “Tiền bối, sao vậy?”
“Ta cảm thấy tiền bối trực tiếp giết chết hắn ta thì lời cho hắn ta quá, phải cắt nát thi thể ra mới có thể giải trừ nỗi hận”.
Lúc này, U Vân Tiêu nhắm chặt hai mắt, trong lòng tức giận đến mức cực hạn.
Tần Ninh giết người, huỷ diệt tinh thần!
Người thanh niên bên ngoài vẫn luôn mỉm cười này, thủ đoạn quả thực là độc ác!
“Đủ rồi!”
Lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
U Phần trong trang phục tân lang màu đỏ đứng dậy.
“Tần tông chủ, dù sao hôm nay cũng là hôn lễ của U Phần ta, thực lực của Tần tông chủ, ta đã được chứng kiến, bây giờ xin hãy dừng lại, hôn lễ có thể bắt đầu rồi!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nở nụ cười.
“Thiếu chủ U Phần đừng nóng vội!”
“Tần Ninh ta xuất thân từ Thánh Thú tông, tự xưng là thiên kiêu đứng đầu thánh vực Thiên Hồng, thực sự là Tần Ninh ta không thèm để những người khác vào trong mắt!”
“Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ở đây có nhiều thiên kiêu như vậy, nhưng ngoại trừ thiếu chủ U Phần, tất cả đều là kẻ vô dụng trong mắt ta!”
Lời này vừa nói ra, cả sảnh đường xôn xao.
Lời này của Tần Ninh là không đặt mọi người ở trong mắt.
Đám người lập tức bàn tán sôi nổi.
Diệp Tử Hàm và Yến Bác cũng trầm mặc không lên tiếng.
Lời nói này của Tần Ninh thật chói tai, cũng vô cùng khó nghe.
Nhưng mà lại cực kỳ có lý!