Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Có biết vì sao ta xác định các ngươi đến vì những thứ lão tổ nhà mình để lại không?", Tần Ninh cười nhạo nói: "Trong thánh vực Thiên Hồng này, Ma tộc tuyệt đối không chỉ ẩn nấp trong thánh cảnh Vị Ương, mà còn ở những nơi khác nữa, thế gia Linh Vũ các ngươi phát triển lâu như vậy nhưng đã từng ra tay diệt trừ Ma tộc chưa? Nếu như làm rồi thì lần này Cửu U Đài sẽ không có tai nạn như thế".  

 

"Cho nên ta mới nói, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời chính là loại người như các ngươi đấy!"  

 

"Cái gọi là thế gia, truyền nhân võ đạo, ai nấy đều trốn trong thánh cảnh mà lão tổ tông để lại, lo làm mình mạnh lên, hám lợi, còn không biết xấu hổ luôn miệng nói đến đại nghĩa, ngươi xứng sao? Các ngươi xứng sao? Các ngươi xứng cái đầu!"  

 

Tần Ninh gần như dùng hết sự giận dữ của mình để nói ra từng câu đâm thẳng vào tim.  

 

"Ngươi..."  

 

"Ngươi cái gì mà ngươi?"  

 

Tần Ninh nhìn về phía Linh Vũ Như Tuyết, tiếp tục nói: "Bây giờ cút ra khỏi Cửu U Đài ngay lập tức, nếu còn dám bước vào Cửu U Đài một bước, giết chết không tha".  

 

"Ngươi dám!"  

 

Linh Vũ Dục cũng quát lên.  

 

"Ngươi xem ta có dám hay không?"  

 

Giờ phút này sức mạnh sôi trào trong cơ thể Tần Ninh.  

 

Một tiếng thánh long gầm gừ cũng vang lên bên trong Cửu U Đài.  

 

"Tần tông chủ hiểu nhầm rồi, hiểu nhầm rồi!", Linh Vũ Thanh Phong biến sắc, vội vàng nói.  

 

Tần Ninh cười mắng: "Hiểu nhầm rồi? Cút!"  

 

"Một tên tiểu bối mà cũng xứng léo nhéo? Kéo trở về dạy bảo cho tốt vào, học được cách ứng xử với người khác trước đi rồi hẵng nói, nếu không...", Tần Ninh liếc qua Linh Vũ Như Tuyết, chậm rãi nói: "Nếu lúc tâm trạng ta không tốt mà nói chuyện với ta như vậy, ta có thể đập chết cô ta chỉ bằng một bàn tay đấy".  

 

Linh Vũ Như Tuyết đang định mở miệng cãi lại.  

 

Tần Ninh lại nói thẳng: "Ngươi nói thêm một chữ nữa thử xem? Ta lập tức làm thịt ngươi, một Thánh Vương nho nhỏ không ngăn được ta đâu!"  

 

Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Linh Vũ Như Tuyết trắng bệch, đôi mắt ngân ngấn nước mắt, không dám nói gì nữa.  

 

Linh Vũ Thanh Phong còn muốn nói điều gì, Tần Ninh lại tiếp tục: "Cút!"  

 


Sắc mặt Linh Vũ Thanh Phong rất khó coi, ông ta chắp tay quay người rời đi...  

 

Một đám người thế gia Linh Vũ đều rời khỏi Cửu U Đài.  

 

Mà lúc này, U Hồn Thiên trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh, giống như là nhìn thấy quỷ.  

 

Chuyện này... Đây là Tần Ninh sao?  

 

Mấy tháng nay Tần Ninh ở trong Cửu U Đài vô cùng khách khí thân thiện.  

 

Làm sao gặp được đám người của thế gia Linh Vũ lại giống như bị châm thùng thuốc nổ vậy!  

 

Sau khi Tần Ninh mắng xong, tâm trạng vô cùng thoải mái, nhìn về phía U Hồn Thiên cười nói: "Về sau nếu có người của thế gia Linh Vũ, tộc Đoạn Tình, động tiên Kính Nguyệt, Mặc Vân thị và truyền nhân Thiên Võ Đạo đến thì cứ đuổi ra ngoài, nếu ai dám ra tay thì cứ nói với ta một tiếng, ta sẽ làm thịt hết".  

 

U Hồn Thiên gật đầu.  

 

Tần Ninh dẫn Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên rời đi.  

 

Gọi tới thử xem nào?  

 

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng vô cùng chấn động.  

 

"Hóa ra những thế gia truyền thừa này năm đó còn có chuyện như vậy!", Diệp Viên Viên chân thành nói: "Ôn Lưu Giang và Ôn Hiến Chi kia có quan hệ như thế nào?"  

Tần Ninh nghe thấy lời này thì giật mình, chậm rãi cười khổ nói: "Ôn Lưu Giang là đồ đệ đầu tiên ở đời thứ hai của ta, về sau chết rồi, ta mới nhận Ôn Hiến Chi làm đồ đệ!" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK