Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Nhất thời, một cây bút lớn cao cỡ một người, lớn bằng cánh tay đột nhiên xuất hiện.  

 

Thân bút như thân thương, mang theo thần uy vô thượng.  

 

Mà đầu bút có từng sợi lông thẳng đứng, vô cùng bức người, tỏa ra ánh sáng vang màu nhạt, không giống màu của Cổ Phật Kim Thư mà màu vàng này còn mang chút màu nâu.  

 

Lúc này, ba vị cảnh giới Nhân Vị trung kỳ sát khí bừng bừng.  

 

Lần này ba bên đã tổn thất không nhỏ, nếu làm mất thêm ba vị cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ nữa thì đúng là không thể bù lại được.  

 

“Linh kiếm Long Cốt Nguyệt!”  

 

“Cổ Phật Kim Thư!”  

 

“Bút Kim Mặc Thông Linh!”  

 

Thấy ba chí bảo kia xuất thế, cả người Tần Ninh hơi run.  

 

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng sửng sốt.  

 

Hai cô chưa từng tấy Tần Ninh kích động, vui vẻ, thậm chí là khao khát như thế này bao giờ...  

 

Hai cô đương nhiên không biết.  

 

Ba món đồ này đại diện cho điều gì?  

 

Tần Ninh, cần ba món chí bảo này để đi cứu mạng, cứu mạng Thiên Thanh Thạch!  

 

Sao hắn có thể không vui cho được?  

 

“Đồ tốt, ta muốn!”  

 

Tần Ninh lúc này quát lên.  

 

Mặc Thiên Tử bị ba người kết hợp tấn công, không thể không lùi lại.   

 

Ba cảnh giới Nhân Vị trung kỳ không khiến ông ta bị thương nặng gì, nhưng ba món chí bảo trong tay bọn họ lại khiến ông ta không thể khinh thường.  

 

Tần Ninh lúc này thấy Mặc Thiên Tử lui lại thì mỉm cười.  

 

“Mặc Thiên Tử, nghe theo lời ta nói, điều động linh khí!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Trường sinh chi lộ, lộ tẩu bình thản, nhất lộ chi đạo, thù vi thiên đồ, linh nguyên cư tâm, tâm chi sở hướng...”  

 

Tần Ninh lại bắt đầu nói những lời mà mọi người không hiểu.  

 

Nhưng người khác không hiểu, Mặc Thiên Tử lại giống như nghe được châm ngôn gì đó, trái tim được giải phóng.  

 

“Tần lão gia! Tần đại gia! Tần đại hiền!”  

 

Mặc Thiên Tử kích động không thể kiềm chế, hỗn loạn nói: “Từ hôm nay trở đi, ngài chính là đại gia của ta!”  

 

“Cút!”  

 


Mặc Uyên Tử càng không biết nói gì hơn.  

 

Coi như Tần Ninh hiểu rõ khẩu quyết sâu đó của trường sinh quyết, thì lão tổ đời thứ bảy cũng không nên mất hình tượng như vậy chứ?  

Bộ dạng này, nếu như không đang dánh nhau thì chắc chắn sẽ quỳ xuống trước mặt Tần Ninh! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK