Ầm... trời đất lúc này như bị xé rách, hàng trăm dặm bên ngoài bị nổ tung bởi những ánh sáng đen trắng, càn quét toàn bộ cái Võ Sơn này.
Lực bộc phát của kích này có thể tiêu hủy cả Võ Sơn.
Đây chính là Thánh Đế.
Lúc này, đám người tái mặt.
Quả cầu đen lại xuất hiện, kiếm khí lại giết ra.
Dạ Đế ngưng tụ hàng đống quả cầu tràn ngập không gian, phủ khắp đỉnh đầu của mọi người.
Lúc này, bất kỳ ai cũng cảm thấy trái tim mình giống như bị ép thật chặt.
Đây chính là sự áp chế về khí thế.
Lúc này, vô số người ở đây đều sợ hãi vô cùng.
Lực bộc phát của kiếm khí và quả cầu đen đủ để cắn nuốt tất cả bọn họ.
“Mười hai kiếm!”
Thân thể Lý Huyền Đạo lúc này lại bộc phát ra vô số kiếm khí.
Dạ Đế càng thêm lo lắng hơn.
Sau đó, Ôn Hiến Chi tò mò nói: “Sư tôn, Lý Huyền Đạo đang thi triển kiếm thuật gì vậy ạ?”
“Tam Thập Tam Thiên Kiếm Quyết!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Tam Thập Tam Thiên Kiếm Quyết là một loại thánh quyết mà ta sáng tạo ra, có tổng cộng ba mươi ba chiêu kiếm, kiếm thuật từ đó sẽ thiên biến vạn hóa".
“Ba kiếm là ngưng tụ ba chiêu kiếm thuật, trong nháy mắt giải phóng ra ba thức kiếm, hơn nữa có thể biến hóa ngay lập tức”.
“Mười hai kiếm là dung hợp mười hai thức, trong nháy mắt phóng ra mười hai thức kiếm thuật, biến hóa khó lường, khó lòng phòng bị”.
Ôn Hiến Chi nghe vậy, sắc mặt kinh hãi.
Tổ hợp chiêu kiếm tùy ý như thế này yêu cầu một lực khống chế vô cùng hoàn mỹ.
Khó lường thật!
“Hai tư chiêu!”
Nhưng Ôn Hiến Chi chỉ nhìn được hai mươi.
Quá nhanh, hắn ta tuy là Thánh Đế nhưng cũng không theo kịp.
“Giỏi quá, giỏi quá”.