Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thạch Cảm Đương lúc này vẫy tay nói: “Bái kiến Tần...”  

 

Thạch Cảm Đương nói đến đây thì sững sờ.  

 

Dương Thanh Vân là đồ đệ của Tần Ninh.  

 

Dương Tử Hiên là con trai của Dương Thanh Vân.  

 

Vậy Dương Tử Hiên gọi Tần Ninh là gì?  

 

Thạch Cảm Đương trong lúc nhất thời cũng có chút do dự.  

 

Hắn ta không biết!  

 

Gọi thế nào?  

 

Dương Tử Hiên lúc này đi tới trước mặt Tần Ninh, chắp tay nói: “Vãn bối Dương Tử Hiên bái kiến sư công!”  

 

“Khụ khụ, đúng rồi, bái kiến sư công ngươi đi!”  

 

Thạch Cảm Đương lúc này nghiêm túc nói: “Sư thúc nói cho ngươi biết, sư công của ngươi đi vạn dặm đường xa tới Thương Lan, cha ngươi không ở đây, ngươi phải chiêu đãi thật thịnh soạn mới được”.  

 

“Vâng, Thạch huynh!”  

 

“Là sư thúc, không phải sư huynh!”, Thạch Cảm Đương sửa đổi.  

 

“Thạch huynh...”  

 

Dương Tử Hiên lúc này cười khổ nói.  

 

Thạch Cảm Đương ngày xưa là đồ đệ của cha, ông ta gọi một tiếng Thạch huynh là quá đúng.  


 

Hiện tại trở thành đồ đệ của sư công thì phải xưng hô như thế nào đây?  

 

Tần Ninh nhìn Dương Tử Hiên, lẩm bẩm nói: “Năm đó, khi ta rời đi, ngươi cũng mới cao có từng này...”  

 

Giờ khắc này, Dương Tử Hiên ngại ngùng cười một tiếng.  

 

Lúc trước Thạch Cảm Đương đến Thanh Ninh các cũng đã dọa ông ta giật mình.  

 

Ông ta đúng là đã gặp Thạch Cảm Đương.  

 

Thật không ngờ chín vạn năm qua đi, Thạch Cảm Đương vẫn ở bộ dáng này.  

 

Lúc trước Tần Ninh nói với Thạch Cảm Đương, nếu như Thanh Ninh các không tin thì hắn ta có thể nói thẳng ra tôn giả Thanh Vân mang họ Dương là đủ.  

 

Có điều va phải Dương Tử Hiên thì Thạch Cảm Đương căn bản không cần nói.  

 

Chân tướng đã quá rõ ràng.  

 

Dương Tử Hiên cực kỳ chắc chắn.  

 

Người trước mắt ông ta đây.  

 

Chính là sư phụ của cha ngày trước, cũng là vị U Vương mà cha khổ sở chờ đợi suốt chín vạn năm.  

 

Hắn trở về!  

 

Trước sau như một, mạnh mẽ bá đạo, không ai áp chế nổi.  

 

Tần Ninh cười nói: “Cha ngươi đâu?”  

 

“Chuyện này cũng dài dòng, lát nữa ta sẽ nói rõ ràng với sư công sau!”  

 

“Ừ!”  

 

Tần Ninh nhìn bốn phía nói: “Kết thúc”.  

 

Hôm nay hắn vốn định chỉ làm chủ cho hôn nhân của nhị ca ở thư viện Thái Hư này mà thôi.  

 

Thật không ngờ lại dẫn ra Thiên Đế các.  

 

“Sư công, vậy những người này...”  

 

Dương Tử Hiên nhìn bốn phía.  

“Giết sạch cảnh giới Sinh Tử”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK