Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không sai!”  

 

Tần Ninh lúc này ấn một cái đầu của Cửu Anh xuống rồi nói: “Ngươi yên tâm, ngươi là hung thú thượng cổ, máu của người là vật đại bổ với nó”.  

 

“Không cần quá nhiều, cũng chỉ là chém đứt một cái đầu của ngươi là đủ!”  

 

“Gia, vậy ngài nhẹ tay chút!”  

 

Cửu Anh mặt đầy rầu rĩ nói.  

 

Vì quả Thiên Nguyên!  

 

Liều mạng!  

 

 

 

Lúc này Cốc Tân Nguyệt nhìn một người một thú cũng cảm thấy vô cùng buồn cười.  

 

Dáng vẻ của Tần Ninh giống như giết gà vậy.  

 

Dáng vẻ Cửu Anh thích còn giả bộ từ chối…  

 

Âm thanh tí tách vang lên.  

 

Máu tươi của Cửu Anh bắt đầu nhỏ vào trong ao máu.  

 

“Yên tâm, chờ lần này kết thúc, ta luyện chế cho ngươi mấy viên thần đan diệu dược bổ máu, đảm bảo tốt hơn gấp mấy lần thứ Quỷ Đan Vương kia luyện chế”.  

 

Cửu Anh nghe thấy lời này, trong lòng khinh bỉ.  

 

Thuật luyện đan của Tần Ninh rất mạnh, nó đã thấy qua mấy lần.  

 

Nhưng mà ra tay luyện đan vì nó?  

 

Đừng có xạo!  

 

Không thể nào!  

 

Tần Ninh cũng không khách sáo, kiếm U Khô trực tiếp khai mạch cho Cửu Anh, dòng máu tươi tí tách chảy ra.  

 

Lúc này Cửu Anh mặt đầy nhức nhối, nó xuýt xoa kêu lên.  

 

“Đau vậy à?”  

 

“Không…”  

 

Cửu Anh bất đắc dĩ nói: “Chỉ là đáng tiếc máu của ta…”  

 

Nghe đến đây Cốc Tân Nguyệt không nhịn được trợn mắt kích động.  

 


Tên nhãi này thật giả bộ!  

 

Lúc này Tần Ninh nghiêm túc mang theo chút bình tĩnh.  

 

Thời gian từng giờ từng phút qua đi, dần dần trong ao máu mang theo một tia màu đen.  

 

Cây lớn lúc này cũng bị nhiễm thành màu đen.  

 

“Đen rồi?”  

 

Cửu Anh sững sờ.  

 

“Ngươi là hung thú, cổ thụ này không chịu nổi lực hắc sát trong ao máu của ngươi”.  

 

Cửu Anh lẩm bẩm nói: “Vậy…”  

 

“Chính là như vậy mới cần máu của ngươi, để cây này tản ra mùi vị chết khô, tiếp đó mùi máu tươi đương nhiên khuếch tán ra, cổ thụ Thiên Nguyên sẽ cảm nhận thấy”.  

 

“Vậy nó sẽ đến chứ?”  

 

Cốc Tân Nguyệt kinh ngạc hỏi.  

 

“Bây giờ còn chưa đủ!”  

 

Lúc này Tần Ninh đi đến trước cổ thụ.  

 

Kiếm U Khô quét qua bàn tay, từng giọt máu tươi dần dần chảy xuống.  

 

Từng đường sức mạnh lúc này lưu động bốn phía cổ thụ.  

 

Trên cổ thụ, ánh sáng bắn ra bốn phía.  

Lúc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo mùi vị trầm tĩnh lạnh lùng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK