Tần Ninh nhìn mấy người, quan tâm nói.
"Không sao!"
Giờ phút này, Tần Ninh đi lên phía trước, nhìn Ô Ngạn, từ từ nói: "Ngươi vừa rồi nói, có người đã nói sư tôn của mình tên là Tần Ninh? Người kia ở nơi nào?"
Ô Ngạn cứ tưởng là cường giả Địa Thánh nào.
Không ngờ lại là Thánh Nhân.
Năm người này định dựa vào một tên Thánh Nhân để chạy thoát à?
Đang nằm mơ hay sao!
"Chết!"
Ô Ngạn tùy ý nói: "Dù sao mấy người các ngươi, hôm nay cũng sẽ là người chết, quan tâm mấy chuyện đó cũng chẳng có ý nghĩa gì!"
Ô Ngạn nói xong.
Sắc mặt Tần Ninh lại phát lạnh.
"Ta hỏi ngươi, người ở đâu?"
"Ta cho ngươi biết, chết!"
"Xem ra là không nói chuyện hòa bình được rồi!"
Tần Ninh nói xong, sải bước ra, quát: "Cho ngươi một cơ hội nói ra, ta tha mạng cho ngươi!"
"Tha mạng cho ta? Ngu dốt!"
Ô Ngạn khẽ quát một tiếng, trực tiếp giết ra.
Tần Ninh bước chân ra, đằng đằng sát khí.
"Thánh Nguyên Thông Thiên Đồ lục!"
Một câu vang lên, một hàng tôn tự trực tiếp phủ xuống.
Một tiếng ầm vang, hai người va vào nhau, Ô Ngạn kia phải rút lui, sắc mặt trắng nhợt.
"Thánh Nhân tam hồn!"
Sắc mặt Ô Ngạn càng thêm khó coi.
Không sai! Tần Ninh chính là Thánh Nhân tam hồn! Thế nhưng Địa Thánh nhị phách hắn ta giao quyền với Tần Ninh Thánh Nhân tam hồn, kết quả chính mình rơi xuống thế hạ phong!
Tần Ninh giờ phút này đứng yên bất động.
Thánh Nguyên Thông Thiên Đồ Lục! Chia làm thánh tự, tiên tự, tôn tự, thần tự! Mỗi một loại đều ẩn chứa sức mạnh được ép lại và chồng lên không chỉ một lần.
Thánh quyết tam phẩm bộc phát ra uy lực mười phần.
Dưới cảnh giới Địa Thánh tam phách mà đối mặt với uy lực của đồ lục đều sẽ khó mà chống cự nổi!
"Ta hỏi ngươi một lần nữa, người kia bây giờ ở nơi nào?"
Giọng điệu của Tần Ninh càng thêm lạnh lùng.
Mà Lăng Loạn đạo nhân cùng Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này dường như đã hiểu ra gì đó.
Mấy người Tần Ninh là phi thăng mà đến, dường như cũng không chỉ có vài người này.
Chẳng lẽ là người quen Tần Ninh?
Giờ này khắc này, Lăng Loạn đạo nhân vội vàng nói: "Ô Ngạn, người ở đâu, ngươi mau nói cho Tần Ninh!"
Ô Ngạn nghe đến lời này thì cười nhạo nói: "Ta nói, chết rồi!"
"Ngươi...", Lăng Loạn đạo nhân vội vàng nói: "Nếu không nói, ngươi sẽ chết đấy".
"Trò cười! Chết? Chết dưới tay một thằng nhãi Thánh Nhân tam hồn sao?"
Gương mặt Ô Ngạn lộ ra vẻ chế nhạo.
Lăng Loạn đạo nhân còn muốn nói điều gì, Tần Ninh lại ngắt lời: "Vị sư huynh này của ngươi hại ngươi mấy lần, khiến cho ngươi suýt thì mất mạng, ngươi còn lo lắng hắn ta sẽ chết? Lúc hắn ta hại ngươi cũng đâu có nghĩ đến việc ngươi sẽ tiêu đời đâu!"
Lăng Loạn đạo nhân thở dài.
"Hai người chúng ta chẳng qua chỉ là khác biệt về lập trường mà thôi".
Tần Ninh lại không nói nhiều.
"Đã không muốn nói, bắt ngươi lại để tra hỏi là xong!"
Tần Ninh nói xong thì trực tiếp bước chân ra, ngưng tụ sát khí.
"Bắt ta? Ngươi cũng xứng sao?"
Khuôn mặt Ô Ngạn giờ phút này nhìn có vẻ càng dài hơn, giận giữ nhìn Tần Ninh, ầm ầm tấn công.
Hắn hét lên, một dãy thần tự trong nháy mắt hội tụ ngay phía trước Tần Ninh.
Khí thế bá đạo tỏa ra.