Mà trong năm con Viêm Long kia, giờ phút có bốn con dùng móng vuốt quắp lấy một cái quan tài, chậm rãi bay lên.
Một con Viêm Long trong đó đi ở phía trước, bay lượn xung quanh quan tài.
Sắc mặt bốn vị lão tổ đều vô cùng sợ hãi.
Thân xác!
Đây là thứ mà Ma tộc cần sao?
Thân xác của Cuồng Võ Thiên Đế.
Bao gồm cả bí mật cả đời Cuồng Võ Thiên Đế, tất cả bí mật của một vị Thánh Đế cường đại, ai mà không ham muốn chứ?
Hoa ra từ trước tới nay nó vẫn luôn nằm dưới chân bọn họ.
"Đáng chết!", Võ Hi lão tổ oán hận nói.
Thân xác kiếp trước của Cuồng Võ Thiên Đế ở ngay bên trong Võ Môn, dưới sườn núi Thần Võ mà chín vị đường chủ bọn họ bàn chuyện mỗi ngày.
Những năm gần đây, bọn họ đã tốn rất nhiều công sức để tìm kiếm trong Võ Môn, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Tần Ninh nhìn về phía quan tài kia với vẻ mặt bình tĩnh.
"Thứ mà Ma tộc muốn chính là thân xác của ta, thứ mà các ngươi toan tính là nắm quyền Đại Võ".
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Hôm nay, tất cả sẽ không còn tồn tại, ngày mai, Võ Môn vẫn là Võ Môn kia".
Vừa dứt lời, Tần Ninh liền vung bàn tay lên, cái quan tài chậm rãi bay tới trước mặt Tần Ninh.
Năm con rồng tỏa ra hơi lửa cực nóng, thế nhưng khi đi đến trước mặt Tần Ninh lại vô cùng ngoan ngoãn.
Tần Ninh nhẹ nhàng đặt tay lên trên quan tài kia, một vết nứt dần dần lan ra...
Dung hợp thân xác, thực lực của hắn có thể tăng lên rất nhiều.
Cả người Tần Ninh đứng thẳng tắp, chỉ là khí tức cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn thôi nhưng lại giống như một vị thần.
Bốn vị tộc lão đều có vẻ mặt ảo não.
"Thân xác... là của ta, mãi mãi vẫn là của ta..."
Vừa dứt lời, Tần Ninh liền nhẹ nhàng thò bàn tay vào trong quan tài gỗ.
Phụt...
Phụt...
Chỉ là trong nháy mắt đó.
Máu tươi nhỏ xuống mặt đất, sắc mặt Tần Ninh dần dần tái nhợt, cúi đầu nhìn hai mũi đao trước ngực mình.
"Cuồng Võ Thiên Đế đúng là rất lắm chiêu trò, thế nhưng chúng ta... cũng đã chuẩn bị không ít".