Mà lúc này, dưới chân núi núi Ngưu Đầu đã tụ tập gần ngàn người.
Đi vào trong sơn động có thể phát hiện ra ba mặt tường đá trơn bóng như ngọc sừng sững trước mặt mọi người.
“Đây chính là lối vào mộ cổ Đại Hoang sao?”
"Lẽ nào 3 mặt tường đá này chính là 3 lối vào?”
“Lối vào này dẫn đến đâu? Không có 3 báu vật bảo đồ, chuông xương lớn và cờ tiếp dẫn thì không thể đi vào?”
Mọi người bàn tán xôn xao.
Mà lúc này trước mặt mọi người, Kha Vũ đang cầm bảo đồ trong tay, bên cạnh là Tang Khắc và Bạch Tùng Thanh đứng đó.
3 tên này tới từ ba cương quốc lớn, vốn dĩ nền tảng của cương quốc đã vô cùng khủng khiếp, 3 tên này lại có tu vi không tầm thường, cảnh giới Linh Phách tầng 9 đỉnh cấp, cộng thêm đám người của 3 cương quốc lớn liên hợp lại thì không ai dám cướp trắng trợn.
“Hoàng tử Kha Vũ, ngươi đang chờ đợi điều gì?”, một thiên tài cương quốc không khỏi thắc mắc: “Nhanh mở vùng đất này, mọi người cùng đi vào khám phá mộ cổ thôi!”
“Đúng vậy, nhanh mở mộ cổ ra đi!”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Kha Vũ nhìn đám người, thản nhiên cười rồi nói: “Các vị, bảo đồ này chính là vật cần thiết để mở mộ cổ, nhưng đi vào trong mộ cổ có thể lấy được cái gì thì phải xem ý trời!”
“Điều đó là đương nhiên!”
Kha Vũ cười nói: “Được, nếu đã như vậy thì ta sẽ…”
“Kha Vũ, vội vàng như thế làm gì?”
Lúc này, một giọng nói bất chợt vang lên.
Phía xa, mười mấy người đang phi tới, bàn chân dần hạ xuống đất, cuối cùng đứng trước mặt mọi người.
“Sở Lăng Thiên!”
“Là Sở Lăng Thiên, cương quốc Đại Sở chỉ đứng sau tuyệt đỉnh thiên tài Sở Thiên Kiêu”.
“Nghe nói kẻ này cũng vừa tới cảnh giới Địa Võ, đứng thứ 4 trên bảng Thiên Anh!”
Kẻ dẫn đầu đám người có vẻ ngoài thanh tú, mỗi hành động đều mang theo nụ cười tự tin.
“Ta thấy chưa chắc đâu!”.
Danh Sách Chương: