Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 

Long có lửa.  

 

Phượng có băng.  

 

Giờ phút này, phong hồn lực vừa vặn có thể làm cho Diệp Viên Viên giảm bớt cảm giác nóng rực đi một chút.  

 

Thời gian từ từ trôi qua, dần dần, nhiệt độ thân thể Diệp Viên Viên ngày càng cao.  

 

Mà cổ đan kia cũng bắt đầu chuyển động.  

 

Giờ phút này, cổ đan đã muốn chạy trốn khỏi thân thể của Diệp Viên Viên.  

 

Nhưng mà lại cũng có một chút tiếc nuối, khó cả đôi đường.  

 

Tần Ninh thấy một màn như vậy, ánh mắt hắn khẽ dao động.  

 

Mà cũng lúc đó, tại đại lục Thiên Ngoại, ở một vùng núi rừng hoang vu.  

 

Một bóng người mặc đồ màu đen đang ngồi xếp bằng ở đỉnh núi.  

 

“Đáng chết!”  

 

Người mặc đồ đen thấp giọng chửi thề một tiếng: “Lão phu hao tổn biết bao nhiêu tâm huyết, khai thác tam đại thiên kiêu, bồi dưỡng cổ đan, mưu cầu đạt đến cảnh giới Vương Giả, nhưng tất cả lại xong rồi…”, mũ đen hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tràn đầy lo lắng.  

 

Thiên Ngoại Tiên, Đan Tiên Ngô Tử Thương! Ngô Tử Thương vốn dĩ là đang ở bên trong Thiên Ngoại Tiên, nhưng mà khi nhìn thấy Tần Ninh và Diệp Viên Viên xuất hiện, ông ta đã biết sự việc này đã bị bại lộ.  

 

Nhưng Ngô Tử Thương không ngờ tới, Tần Ninh lại biết được là do ông ta làm! Tần Ninh sao có thể biết được?  

 

Chuyện này ông ta làm vô cùng bí mật.  

 

Ngay cả Diệp Viên Viên cũng không biết ông ta là ai.  

 

Thế mà Tần Ninh lại có thể đoán ra được.  

 

Đúng vậy! Tần Ninh nhất định là đã đoán ra được! Người này biết về ông ta rõ như lòng bàn tay! Hiện tại, có người muốn phá huỷ cổ đan của ông ta.  

 


Mười mấy năm tâm huyết, bây giờ tất cả lại hoá thành tro bụi ư?  

 

Ngô Tử Thương không cam lòng.  

 

“Muốn phá huỷ cổ đan của ta, vậy thì các ngươi cùng chết đi!”  

 

Ngô Tử Thương khẽ quát.  

 

Trong tay ông ta đột nhiên xuất hiện một con sâu.  

 

Con sâu có kích thước chỉ bằng con kiến, bị Ngô Tử Thương nắm trong lòng bàn tay nên giãy dụa tới lui.  

 

Ầm một tiếng.  

 

Ngô Tử Thương bóp nát con sâu kia, phát ra một âm thanh nổ vỡ trầm thấp.  

 

“Diệp Viên Viên, ngươi nhất định phải chết…”  

 

Giờ phút này, Thiên Ngoại Tiên, trong Hoàng Nguyên cung.  

 

Nhìn kỹ lại thì đó cũng không phải là máu.  

 

Mà là những con sâu màu đen.  

Mấy con sâu kia giống như là đang nổi điên, chúng nó vọt ra ngoài, rơi thẳng vào hỗn hợp bên trong dược trì. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK