Lực lượng của linh thức từ một trăm mét khuếch tán ra đến phạm vi năm nghìn mét.
Năm nghìn mét tức là cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ.
Không chỉ có như vậy.
Sấm chớp ngay lập tức bao phủ tứ phía.
Thứ sức mạnh điên cuồng này đang đánh vào thân thể của Lý Nhàn Ngư.
Tuy linh thức đã được tăng cường nhưng bởi vì thân thể vẫn chưa kịp thay đổi nên Lý Nhàn Ngư không có khả năng chống lại sức mạnh của sấm chớp.
Giờ phút này, sấm chớp được Vãng Sinh Đồng dẫn lối, bắt đầu oanh tạc thân thể của Lý Nhàn Ngư.
Lúc này, từng vệt sáng đang tản ra.
Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được những thứ chất bẩn màu đen lẫn trong ánh sáng của tia sấm.
Vào lúc này, cơ thể của Lý Nhàn Ngư đã được thăng cấp.
Tần Ninh nhìn thấy cảnh đó, mới hài lòng gật đầu.
Tất nhiên, nếu có cưng chiều thì ắt phải có kiếp nạn! Nếu Lý Nhàn Ngư không thể chịu đựng được đau đớn để mở ra Vãng Sinh Đồng thì hắn ta cũng chẳng có điểm nào vượt trội hơn người khác, sau đó hắn ta cũng sẽ trở thành một người bình thường mà thôi.
Sự trợ giúp của Tần Ninh cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư mở hai mắt ra.
Hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, cung kính quỳ xuống, dập đầu, lạy ba lạy.
"Cảm ơn sư phụ!"
"Mau đứng dậy đi!"
Tần Ninh cười cười, nói: "Từ cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ tiến lên tới cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ ắt phải tiêu hao rất nhiều lực lượng, trong khoảng thời gian tới, ngươi phải lo tôi luyện linh lực trong cơ thể, đừng vội tăng thêm cảnh giới!"
"Vâng!"
Đến lúc này, Lý Nhàn Ngư mới nhìn sang phía bên cạnh.
"Hai người Giang Bạch và Thạch Cảm Đương cần phải rèn luyện nhiều hơn!"
Tần Ninh cười mỉm, nói: "Hai người này cần phải trải qua nhiều lần mài giũa thì mới có thể thành công được".
"Ngươi ở đây trông chừng bọn họ, ta xuống dưới xem thử đã".
"Vâng!"
Tần Ninh bay xuống dưới.
"Làm xong rồi hả?"
"Vâng!"
Tần Ninh mở miệng, nói: "Bao nhiêu khí huyết vừa bị mất đi coi như được đền bù rồi!"