Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Bây giờ đến lượt ngươi!”  

 

Tần Ninh ngưng tụ một quyền.  

 

Quang Long Quyền tỏa ra ánh sáng chói lọi.  

 

Một tiếng ầm vang vang lên.  

 

Lúc này Long Thiên Nguyên phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Đã hết hy vọng.  

 

Hắn ta đã không thể thay đổi được điều gì nữa!   

 

“Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành!”  

 

Long Thiên Nguyên giận dữ hét lên.  

 

“Chết không yên lành?  

 

Ta sẽ không chết!”  

 

Giờ phút này Long Thiên Nguyên sải bước ra, lực lượng khắp cơ thể phóng ra ngoài.  

 

Tiếng nổ ầm ầm vang lên.  

 

Lúc này con đường đến Nguyên Đan hội vang lên ầm ầm, mặt sàn vỡ vụn ra.  

 

Sắc mặt Tần Ninh có chút lạnh lùng.  

 

Tự bạo! Không thể làm hắn bị thương được! Bây giờ Nguyên Đan hội không ngừng sụp đổ.  

 

Hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong không ngừng rút lui.  

 

Chuyện cho tới bây giờ, đã không còn gì để nói nữa.  

 

Lúc này ánh mắt hai người đều ngây dại ra.  

 

Chỉ có một con đường chết! Chuyển đến phe Long Thiên Nguyên là chết chắc rồi.  

 

Cha của Long Thiên Nguyên là Long Phong Xuân đã tới, nhưng vẫn phải chết.  


 

Cho tới bây giờ, chỉ có chờ chết! Tần Ninh đưa mắt nhìn hai người.  

 

Hư Thánh tầng hai.  

 

Hư Thánh tầng bốn.  

 

Cũng không tính là uy hiếp gì đối với Tần Ninh.  

 

“Tuyết Ưng là bạn chí cốt của ta, năm đó tình cảm của hai người chúng ta không tệ, người như ta không thích nói đạo lý gì, nhưng nếu giết người ta yêu quý, giết người thân của ta, ta sẽ giết hung thủ.”  

 

Tần Ninh đi đến trước mặt hai người.  

 

“Người của Nguyên Đan hội, ai đồng ý ở lại thì ở lại, nếu không đồng ý ở lại thì hãy mau chóng rời đi mà không được cầm theo bất cứ thứ gì!”  

 

“Trước hừng đông sáng mai, khu thành đông này họ Tần!”  

 

Lời này vô cùng chắc chắn.  

 

Tần Ninh không cho phép nghi ngờ.  

 


Hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong lại không cầu xin tha thứ.  

 

Cầu xin tha thứ cũng không có ý nghĩa.  

 

Hai người vọt thẳng về hướng Tần Ninh, không khác gì muốn chết.  

 

Đương nhiên Tần Ninh cũng sẽ không khách khí.  

 

Hai cha con dần dần trở thành thi thể.  

 

Giờ phút này Tần Ninh đứng trên đường phố hỗn loạn.  

 

Trong Nguyên Đan hội phía sau hắn, từng bóng người lần lượt đi ra.  

 

Kết thúc! Một đêm hỗn loạn đã kết thúc.  

 

Nhất Phẩm đường khu thành Nam.  

 

Lôi Hỏa lâu khu thành Bắc.  

 

Hai thế lực này đều chưa từng xuất hiện.  

 

Khu thành Đông, ba phe bị diệt.  

 

Cha con nhà họ Long khu thành Tây đều đã chết, người quản lý nhà họ Long chết rồi.  

 

Có lẽ chẳng ai ngờ được điều đó.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn ra xung quanh.  

 

Tuyết Ưng bỏ mình.  

 

Lý Linh Linh bỏ mình.  

 

Khiến trong lòng hắn có chút không thoải mái.  

 

Dương Thanh Vân lại không ở bên cạnh.  

 

Nếu không phải tự do, vậy là đang bị ai cầm tù.  

 

Người ở đây đều không quen biết, ai sẽ nhàn rỗi không chuyện gì mà bắt Dương Thanh Vân đi chứ?  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK