Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “...”  

 

“Ai bảo ngươi phải cởi quần áo?”  

 

Tần Ninh cạn lời nói: “Ý ta là linh thể ngươi cần hiện ra cho ta thấy là bản nguyên của linh thể, không phải cơ thể ngươi!”  

 

Nhất thời sắc mặt Giang Bạch đỏ bừng, vội vàng mặc đồ vào.  

 

Cũng may cũng may, cũng may mình cởi chầm chậm, nếu không một người đàn ông như mình lại không mảnh vải che thân đứng trước mặt Tần Ninh…  

 

Hình ảnh này quá duy mỹ, khiến người ta nổi da gà rơi đầy đất.  

 

“Sư tôn, bữa tối hôm nay…”  

 

Một tiếng két đột nhiên vang lên.  

 

Đúng lúc này Lý Nhàn Ngư phá cửa đi vào.  

 

Chỉ là nhìn thấy trong phòng, Giang Bạch lúc này đang mặc quần áo, mặt đỏ bừng, Lý Nhàn Ngư nhất thời sững sốt.  

 

Đã xảy ra chuyện gì?  

 

Ta nhìn thấy gì đây?  

 

Nhất thời Lý Nhàn Ngư ngây ngốc tại chỗ, đột nhiên phản ứng lại, một tiếng ầm, cửa phòng đóng lại.  

 

Tần Ninh và Giang Bạch càng không biết nguyên do.  

 

Thằng nhóc này gần đây có chút bệnh thần kinh rồi.  

 


Ngoài cửa phòng, Lý Nhàn Ngư lúc này vỗ má mình.  

 

“Ta đã nhìn thấy gì?”  

 

“Giang Bạch đang cởi quần áo… Sư tôn cứ nhìn như vậy…”  

 

“Ôi trời ơi…”  

 

Nhất thời Lý Nhàn Ngư chỉ cảm thấy khó tin.   

 

“Lý Nhàn Ngư, bảo ngươi hỏi bữa tối Tần Ninh ăn gì, ngươi hỏi chưa?”, lúc này Tần Hải đi ngang qua nói.  

 

“A, ta lập tức đi hỏi”.  

 

Lý Nhàn Ngư đáp một tiếng, chạy đến bên cạnh Tần Hải, thần hồn nát thần tính nói: “Tần Hải đại ca, sư tôn ta ngài… ngài ấy có sở thích đặc biệt gì không?”  


 

“Sở thích đặc biệt?”  

 

Tần Hải gãi đầu một cái, lắc đầu.  

 

“Huynh suy nghĩ kỹ chút, ví dụ như… ngài ấy thích phụ nữ?”  

 

“Phụ nữ?”  

 

Tần Hải cười nói: “Chắc là thích rồi, lúc đầu ở trong Đế Quốc Bắc Minh, tam đệ đã thu nhận hai tỳ nữ, ngươi chưa nhìn qua, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều là nữ tử tuyệt thế nhất đẳng!”  

 

“Hơn nữa ta nghe nói, hai nữ tử đó không hề đơn giản, một người trong số đó là Hoàng thể, người còn lại là Hỗn Độn thể, thiên phú cũng mạnh đến đáng sợ!”  

 

Nữ tử tuyệt thế?  

 

Thiên phú mạnh mẽ?  

 

Chỉ là thu nhận làm tỳ nữ?  

 

Đàn ông bình thường, nữ tử tuyệt thế như vậy không phải liền trực tiếp bắt lại sao?  

 

Thu nhận làm tỳ nữ để làm gì?  

 

Che giấu tai mắt người ta?  


 

Lý Nhàn Ngư đột nhiên liên tưởng đến rất nhiều, lời tiếp theo của Tần Hải, một câu cũng không nghe thấy.  

 

Xong rồi xong rồi!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK