Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

               Đám thú vương này là bị lừa tới đây ư?  

             Năm đại thú vương bỗng biến thành sức lao động của Tần Ninh?  

             Việc này cũng quá đơn giản rồi đó?  

             Chẳng lẽ là do ba vạn năm qua mình không ra ngoài nên không biết thú vương ở đại lục Vạn Thiên đều trở nên ngu ngốc hết rồi chăng?  

             Bọn chúng bị Tần Ninh lừa dối!  

             "Nếu đã như vậy thì các ngươi có thể đến đây mọi lúc, trước mắt cứ nghiêm túc làm việc đi đã!"  

             Tần Ninh chậm rãi nói: "Người của Thiên Đế các, gặp một tên giết một tên, tên nào có thể tra hỏi được thì tra hỏi, không tra hỏi được gì thì thôi!"  

             "Mộc Phong, có ngươi ở đây, ta nghĩ là chuyện tìm ra hang ổ của bọn chúng cũng sẽ không khó lắm đâu nhỉ?"  

             Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong, mỉm cười rồi nói.  

             "Không khó, không khó...", Mộc Phong cười ha hả.  

             Lúc này, năm đại thú vương cùng nhìn về phía Mộc Phong.  

             Đây là người được Tần Ninh mang từ trong biển sấm ra?  

             Hơn nữa còn là mang từ trong Bát Trùng Thiên ra?  

             Hay nói cách khác là... mang từ trong Cửu Trùng Thiên ra ư?  

             Chuyện này không có đáp án chính xác được.  

             Chúng nó cũng từng ở trong Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên hơn mấy vạn năm qua.  

             Chúng nó cũng chưa từng thấy có ai tiến vào trong đó cả! Việc này có chút kỳ quái.  

             "Tốt lắm, nếu đã như vậy thì đành phải làm phiền năm vị vậy".  

             Tần Ninh đứng khoanh tay trước ngực, mở miệng nói: "Như vậy thì việc này cũng không tính là gây quá nhiều phiền phức cho các ngươi".  

             "Bọn ta biết rõ điều đó".  

             Một hàng gồm hai người và năm thú tiến vào khu vực bên trong.  

             Đi được sáu nghìn mét nữa thì bóng dáng của hai người lẳng lặng dừng lại, bốn phía xung quanh cơ thể bọn họ bắt đầu xuất hiện sấm chớp.  

             Đúng là U Tiêu Tiêu và Cửu Anh.  

             "Ninh ca ca!"  

             Nhìn thấy Tần Ninh, ánh mắt của U Tiêu Tiêu sáng ngời, cô bé không tu luyện nữa.  

             Thấy Tần Ninh đã bình yên không có việc gì, U Tiêu Tiêu nhếch môi cười cười: "Ta đã hấp thu hết tất cả sấm sét rồi, nhưng mà vẫn chưa đủ".  

             Nghe thấy vậy, sắc mặt của năm đại thú vương bỗng trở nên kỳ lạ.  

             Hấp thu?  

             Chưa đủ nữa à?  

             Chúng nó đều để cho sấm chớp quấn quanh cơ thể để mài dũa thân thể, chỉ ở ngoài không vào trong! Dù sao đi chăng nữa thì mặt ngoài của cơ thể vẫn rắn chắc hơn lục phủ ngũ tạng ở bên trong.  

             Nhưng mà hình như U Tiêu Tiêu lại... trực tiếp nuốt vào trong?  

             Chuyện này thật là kinh khủng!  

             "Nấc...", cùng lúc đó, Cửu Anh đang tu luyện ở bên cạnh cũng dừng lại.  

             Nó xoay người nhìn về phía Tần Ninh, Cửu Anh nhếch môi cười, một đám sấm chớp nổ bùm bùm.  

             "Tần gia, ta cũng không thua Tiêu Tiêu bao nhiêu".  

             Cửu Anh cười hì hì rồi nói.  

             Thật là thoải mái! Lần trước, lúc còn ở hải đảo Thiên Ngoại, nó nuốt một hơi được rất nhiều sức mạnh sấm sét, tiêu hóa không nổi, mất hết nửa ngày.  

             Lần này thì thoải mái hơn! Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Cửu Anh, hắn không nói gì.  

             Ngươi thật là, còn muốn so bì hơn thua với U Tiêu Tiêu cơ đấy! Người ta là thần thú, huyết mạch thật sự cao quý.  

             Hung thú tuy rằng mạnh mẽ nhưng nếu so về huyết mạch... so với huyết mạch của thần thú thì có khoảng cách rất lớn.  

             Cứ nuốt đi, nuốt nữa đi, đừng làm bản thân tự nổ chết là được.  

             Lúc này, Tần Ninh mới vẫy tay, nói: "Đi thôi, sau này quay lại đây cũng được, làm việc quan trọng trước đã!"  

             Tần Ninh mỉm cười rồi nói khẽ.  

             "Không biết Đế Lâm Thiên mang ta đến nơi này là để làm cái gì, nếu đã như vậy thì cứ làm theo ý của hắn ta đi, vừa hay ta đang muốn tìm hắn ta, khỏi mất công chạy đi chạy lại".  

             Vừa nói xong, Tần Ninh khoanh tay mà đi... phía dưới Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên.  

             Giờ phút này, năm đại thú vương vẫy gọi, chỉ trong nháy mắt, bốn phía xung quanh, có hơn mười thú vương tụ tập lại với nhau.  

             Đúng vậy, chính là thú vương! Chẳng qua là hơn mười con thú vương này không có thực lực mạnh như năm đại thú vương.  

             Năm đại thú vương dặn dò một phen xong, hơn mười con thú vương tản ra.  

             "Công tử Tần Ninh, bọn ta đã sắp xếp xong rồi!"  

             Huyền Quy Phục Địa cười ha hả rồi nói: "Nếu như có tin tức gì thì bọn chúng sẽ báo lại ngay".  

             "Ừ!"  

             Tần Ninh gật đầu.  

             Sau khi trầm ngâm giây lát, Tần Ninh nhìn về phía Huyền Quy Phục Địa, thản nhiên nói: "Bên trong Yêu Tháp Sơn có ba đại kỳ địa là Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên, Khốn Yêu Địa và Luyện Yêu Trì!"  

             "Nếu các ngươi đã có thể tìm thấy được Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên này, vậy thì chắc các ngươi cũng biết được Khốn Yêu Địa và Luyện Yêu Trì ở đâu chứ?"  

             Nghe thấy vậy, sắc mặt của năm đại thú vương bỗng trở nên kỳ lạ.  

             “Khốn Yêu Địa và Luyện Yêu Trì là vùng cấm đối với tộc huyền thú bọn ta, bọn ta cũng không biết hai địa điểm đó ở đâu cả…”, mấy con thú lắc đầu.  

             Vậy mà hắn lại quên mất chuyện này.  

             Khốn Yêu Địa! Nếu yêu thú tiến vào thì chắc chắn phải chết rồi! Còn Luyện Yêu Trì! Yêu thú tiến vào cũng sẽ bị áp chế rất mạnh.  

             Hai nơi quả thật là nơi mà tộc yêu thú không có khả năng tìm đến nhất.  

             Nghe thấy vậy, Cửu Anh đang đứng ở trên vai của Tần Ninh nhịn không được mà nói khẽ: “Tần gia, vậy nó có đem lại lợi ích gì không?”  

             "Có!"  


             Tần Ninh cười nói: "Tiến vào Khốn Yêu Địa, có thể hấp thu khí huyết, bổ sung khí huyết cho võ giả”.  

             “Tiến vào bên trong Luyện Yêu Trì thì có thể hấp thu linh thức và mở rộng linh thức cho võ giả!”  

             "Khí huyết chính là nền tảng của một võ giả, gân và xương trong thân thể có mạnh mẽ hay không đều là nhờ vào việc bổ sung khí huyết."  

             "Hai địa điểm này, có thể khiến cho thân thể và linh thức của võ giả tăng trưởng mà không cần phải lo lắng gì cả, ngươi nói thử xem có lợi ích gì không?"  

             Nghe thấy vậy, ánh mắt của Cửu Anh sáng ngời.  

             “Ta muốn đi!”  

             “Nhưng ta không biết hai chỗ đó ở đâu cả!”  

             Tần Ninh nói thẳng.  

             “Còn có nơi mà ngươi không biết sao?"  

             Mặt Cửu Anh đẩy vẻ không tin.  

             Tần Ninh nhịn không được, hắn nói: "Cho dù là Khốn Yêu Địa hay là Luyện Yêu Trì thì cũng sẽ thay đổi vị trí theo sự thay đổi bên trong Yêu Tháp Sơn thôi, mà muốn tìm được hai nơi đó, thì cứ đến những chỗ có nhiều yêu thú chết, xác suất hai địa điểm này xuất hiện ở những nơi như vậy cũng rất cao!"  

             Cửu Anh lúc hiểu lúc không, nó gật đầu.  

             Tần Ninh nhìn Cửu Anh, hắn cười nói: “Hơn nữa, dù nơi đó vô cùng tốt đối với con người nhưng đối với tộc yêu thú… đó chính là chỗ chết”.  

             Vừa nói xong, Cửu Anh liền cắt ngang.  

             “Đó là đối yêu thú bình thường, hung thú giống như ta, ngay cả thượng cổ còn không thể tiêu diệt, thì những nơi như thế này, ta sẽ không sợ đâu!"  

             Nghe thấy vậy, Tần Ninh lắc đầu.  

             Thượng cổ còn không thể tiêu diệt được?  

             Cũng không hẳn là như vậy! Sở dĩ hung thú còn tồn tại, chính là vì một ý nghĩ của cha cho phép chúng nó tồn tại mà thôi.  

             Muốn giết chúng cũng rất đơn giản.  

             "Đại vương!"  

             Nhưng mà đúng lúc này, có một bóng dáng xuất hiện nhanh như chớp.  

             Đó là một con mãng xà, thân hình dài trăm trượng, toàn thân được bao phủ bởi vảy màu đen, giờ này phút này, vẻ mặt nó đầy kích động.  

             "Nói!"  

             Hắc Yên Hổ Vương trầm giọng nói.  

             "Chúng tiểu nhân, gặp mấy tên đối thủ rất khó đánh, đều là con người có cảnh giới Vương Giả, sát phạt quyết đoán, hơn nữa, bọn họ không giống như là người sống!"  

             Vừa nghe xong, sắc mặt của năm đại thú vương đều thay đổi.  

             "Mau đi xem thử!"  

             Tần Ninh mở miệng.  

             "Năm người các ngươi ở chỗ này chờ tin tức, nếu cần các ngươi giúp thì ta sẽ tìm các ngươi."  

             “Cố hết sức không được rời khỏi đây, hẳn là sẽ có người đến”.  

             Tần Ninh mở miệng nói: "Làm xong chuyện này, các ngươi còn có cơ hội thành Thánh, đương nhiên, có thể thành công hay không, cuối cùng vẫn là dựa vào chính bản thân các ngươi."  

             Tần Ninh để lại cách trao đổi tin tức, mang theo U Tiêu Tiêu, Cửu Anh và Mộc Phong đi theo con mãng xà kia.  

             Giờ phút này, năm đại thú vương vây chung quanh Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên, im lặng không nói gì.  

             Cuối cùng, Huyền Quy Phục Địa phá vỡ bình tĩnh, do dự mà nói: “Kẻ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?”  

             Sao lại hiểu biết về Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên đến vậy!”  

          

chapter content


 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK