Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Mấy đứa con cháu không ra gì, khỏi nhắc đến tránh mất mặt".  

 

Thanh Tư Nguyên mỉm cười.  

 

"Đại nhân, thành Thanh Uyên này dù gì cũng do tiểu nhân quyết định, chiêu đãi không chu đáo hay có chỗ nào thất lễ, xin đại nhân đừng trách".  

 

Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: "Có thể gặp lại ngươi, ta đã rất vui rồi, những thứ khác không quan trọng..."  

 

"Tiểu nhân cũng như vậy".  

 

Đi vào thành Thanh Uyên, mọi người đều nhìn xung quanh, thấy cách bố trí trong thành đúng là không tầm thường.  

 

Mấy người Dương Thanh Vân kéo Ôn Hiến Chi lại, bắt đầu hỏi.  

 

"Ai đấy?"  

 

Thạch Cảm Đương trực tiếp hỏi.  

 

Thời gian gần đây mọi người đi cùng nhau nên khá thân thiết.  

 

Ôn Hiến Chi cười nói: "Thanh Tư Nguyên. Năm xưa ta và sư tôn tiến vào thánh vực Thanh Tiêu chính là để đế tòa thành Thanh Uyên này. Chỉ là, thành Thanh Uyên khi ấy cũng không được nguy nga như bây giờ".  

 

"Khi đó Thanh Tư Nguyên là thiếu gia Thanh gia, là người tốt. Ta và sư tôn thấy hắn bất bình cho kẻ khác, nhưng thực lực lại không đủ, bị người ta đánh, còn khiến gây phiền phức cho gia tộc".  

 

"Sư tôn ra tay giải quyết, cũng quen Thời Thanh Trúc ở đây".  

 

Ôn Hiến Chi cười nói: "Thanh Tư Nguyên này, tính tình tốt, đối nhân xử thế tốt, lại chính nghĩa. Sư tôn nói, như gặp được bản thân trước kia vậy".  

 

"Khi ấy ta vẫn luôn không hiểu, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ là cảm giác, rất giống mình đời thứ nhất. Hồi đó chúng ta ở thành Thanh Uyên rất lâu, Thanh Tư Nguyên cũng bầu bạn với chúng ta rất lâu".  

 

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu.  

 

Chín đời chín kiếp, Tần Ninh đã gặp bao nhiêu người?  

 

Nhưng người thực sự khắc sâu trong lòng hắn lại rất ít.  

 

Thanh Tư Nguyên có thể khiến Tần Ninh nhớ mãi, hóa ra là có chút quan hệ.  

 

Mọi người cùng đi đến trước một phủ đệ.  

 

Trên cửa phủ có treo một tấm bảng.  

 

Thanh phủ.  

 

Bên ngoài phủ đệ, có mấy chục người đứng đó, có già có trẻ, có nam có nữ.  

 

Thanh Tư Nguyên lập tức đi lên trước.  

 

"Vị này chính là Tần công tử Tần Ninh".  

 

Mấy mươi người kia vội vàng chắp tay hành lễ.  

 

Thanh Tư Nguyên cười nói: "Công tử, chê cười rồi, đây đều là người nhà ta".  

 

"Con trai thứ ba, Thanh Lôi Chấn".  

 

"Còn lại đều là cháu trai, cháu gái, và gia quyến của lão phu".  

Tần Ninh nhất nhất gật đầu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK