Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tiên Nhân nhất thời nói: “Chín vạn năm trước, ngươi vì muốn một người sống lại, gần như đào hết Thiên Ngoại Tiên ta, bây giờ vẫn nhớ chứ?”  

 

“Ta là loại người đó sao?”  

 

Tần Ninh cười khan một tiếng.  

 

“Nếu ngươi làm liều, ta nhất định để Thanh Vân thay ngươi chịu tội!”  

 

“...”  

 

Chín vạn năm trước, tên nhãi này đi tới Thiên Ngoại Tiên, không nói hai lời liền cướp hết bảo vật đi.  

 

Cũng lúc đó, phụ thân và sư huynh liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.  

 

Nếu không đã sớm đánh chết người này.  

 

Bây giờ sẽ không nghĩ lại đến một lần nữa chứ?  

 

Tiên Nhân không biết khi đó Tần Ninh vì cái gì.  

 

Dù sao U Vương thời điểm đó gần như rất thiếu thiên tài địa bảo.  

 

Các loại mật địa và địa tuyệt địa phàm đang hiện thế, hắn đều đã đi.  

 

Tần Ninh cũng bất đắc dĩ.  

 

Khi đó vì để sống lại Tần Kinh Mặc, hắn đã hao tổn cái giá cực lớn, hóa ý niệm còn sót lại của Tần Kinh Mặc thành một luồng hồn phách, cất giữ chín vạn năm, muốn sống lại Tần Kinh Mặc.  

 

Nhưng kết quả đã thất bại.  

 

Chuyện này người của Thiên Đế các không thoát khỏi liên quan.  

 

Tần Ninh hít một hơi.  

 

Chỉ là đám người này ẩn nấp quá sâu nên khó tìm! Giết Lý Nhất Phong! Giết Tần Kinh Mặc! Một người cũng không chạy thoát! Nhìn Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên bên cạnh, Tiên Nhân hiếm thấy cười nói: “Ta nhớ ngươi đã từng không gần nữ sắc!”   

 

“Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, ta cũng là đàn ông!”  

 

Tiên Nhân bĩu môi một cái.  

 

Bây giờ Tần Ninh nhìn nhỏ hơn bà ta.  

 

Nhưng nếu cộng thêm cả trước kia thì Tần Ninh lớn hơn.  

 

Tần Ninh lại nhìn về phía Tiên Nhân, nói: “Ngươi tới rồi thì tên tiểu tử Thanh Vân kia đâu? Tự trông chừng được sao?”  

 

“Ngươi cho là chỉ có ngươi quan tâm chàng ấy? Nhưng ta là phu nhân chàng!”  

 

Tiên Nhân lại nói: “Không phải ngươi muốn hỏi cha ta cần đồ sao?”  

 

“Xem ra hai vợ chồng cô tình cảm rất tốt đấy!”  

 

“...” Tiên Nhân giải thích: “Sở Thanh Phong và Sở Mộng Lâm đều ở đó, thêm cả tứ Thiên Nhân cầm kỳ thư họa, còn có lão Quy ngươi nói kia, không thành vấn đề. Vết thương của phu quân không hồi phục, ta vẫn không an tâm!”  

 

“Không phải ta đã quay về rồi sao?”  

 

Tần Ninh cười nói: “Yên tâm, ai động vào hắn một chút, ta diệt cả nhà!”  

 

“Ngươi…”, Tiên Nhân không nhịn được nói: “Dù sao ngươi không phải đỉnh phong, làm việc khiêm tốn một chút thì tốt, đến lúc đó cẩn thận bị ngươi ta úp nồi vào hai người các ngươi, dù sao danh tiếng trước kia của ngươi cũng không dễ nghe!’  

 

“Khó nghe chỗ nào?”  

 

“Ngươi thật sự ngốc hay là giả bộ với ta?”  

 

Tiên Nhân lại nói: “Sau khi ngươi rời đi có người đối phó Lý Nhất Phong, đối phó với phu quân ta…”  


 

“Ừm!”  

 

Tiên Nhân lại nói: “Khi đó phu quân ta chưa đến Vương Giả, sau khi ngươi rời đi không lâu thì đột phá, thật ra thì không nhanh như vậy, lúc ấy cũng rơi vào tuyệt cảnh, phụ thân ta ra tay, cộng thêm chàng đột phá Vương Giả mới may mắn tránh được một kiếp!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK