Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Các thế lực lớn đứng đầu ngàn vạn đại lục cũng không đoàn kết nhất trí.  

 

Tất cả những cái này đều chỉ ra rằng sắp tới đây có lẽ sẽ xảy ra một thảm hoạ.  

 

Giang Bạch lúc này đi ra, ngón tay nhẹ nhàng gõ vài cái.  

 

Ở trên đầu ngón tay xuất hiện vài đường huyền văn.  

 

Từng đường huyền văn Mang theo một chút khí thuỷ linh tràn vào cây Bồ Đề Linh Tử.  

 

Dần dần, cây Bồ Đề Linh Tử lúc này hấp thu những luồng khí thuỷ linh kia, trên cành cây từ từ xuất hiện dao động khẽ khàng.  

 

Tần Ninh nhìn thấy cảnh này thì trong lòng không khỏi tán thưởng.  

 

Giang Bạch không hổ danh là thiên giáng giang thuỷ linh hoá thân thành người, khả năng điều khiển linh khí thuộc tính nước đúng là tuyệt diệu.  

 

Từ từ, thân cây mở ra.  

 

Tần Ninh vừa tiến một bước đi vào, bóng dáng liền biến mất không thấy đâu nữa.  

 

Vạn Khuynh Tuyết bây giờ rung động, cũng muốn đi theo.  

 

"Các ngươi đừng theo vào".  

 


Giang Bạch bây giờ cản lại nói: "Bên trong này có chín trăm chín mươi chín huyền trận, một mình hắn có thể đi vào được nhưng nếu các ngươi cũng đi vào thì cho dù hắn có ở đó thì các ngươi cũng chỉ có một con đường chết mà thôi".  

 

Chín trăm chín mươi chín trận pháp...  

 

Bước chân của Vạn Khuynh Tuyết khựng lại.  

 

"Giang công tử dường như rất quen thuộc với Tử Hiên các, không biết năm đó ở Tử Hiên các có thân phận gì?", Vạn Khuynh Tuyết khách khí nói.  

 

"Đừng nghĩ sẽ lôi kéo được ta, ta tự do tự tại lười nhác quen rồi, không quen bị người ta gò bó đâu".  

 

Giang Bạch tuỳ ý nói: "Cô vẫn nên đứng chờ ở đây đi, nếu Tần Ninh đi ra chữa khỏi vết thương trên người lão bộc bên cạnh cô thì bên cạnh cô sẽ lại có thêm một vị cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp rất mạnh đấy, ngàn vạn đại lục cũng có thêm một phần được bảo đảm".  

 


Vạn Khuynh Tuyết lúc này hơi giật mình, nở nụ cười gượng gạo hơi xấu hổ.  

 

Quái vật!  

 

Ai cũng là quái vật!  

 

Tần Ninh liếc mắt một cái nhìn ra được vết thương của Phúc lão.  

 

Giang Bạch liếc mắt một cái thì đã nhìn ra được Phúc lão thời kì đỉnh phong của Phúc lão chính là cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.  

 

Hai người này không ai tầm thường cả.  

 

Quả nhiên, yêu nghiệt với yêu nghiệt luôn ở cùng nhau.  

 

Còn Lý Nhàn Ngư thì... tuy nói là người có mắt Vãng Sinh nhưng lại không khiến Vạn Khuynh Tuyết phải quá kinh ngạc.  

 

Lý Nhàn Ngư bây giờ đã được mở rộng tầm mắt rồi.  

 


Giang Bạch...  

 

Vạn Khuynh Tuyết...  

Nào có ai là người đơn giản đâu? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK