Lời này vừa nói ra, Thẩm Văn Hiên cũng không hiểu cho lắm.
Tần Ninh đương nhiên hiểu rõ, người mà Thẩm Văn Hiên nói đến là ai.
Hâm Hâm!
Trông Kiếm Tiểu Minh khá giống Hâm Hâm, cũng chính bởi vì như thế, hắn mới có thể đề cử Kiếm Tiểu Minh tiếp nhận truyền thừa của Kiếm Âm Sơn.
Thế nhưng hôm nay, nhìn thấy Kiếm Âm Sơn, lại khiến hắn cảm thấy bùi ngùi nhiều hơn.
Năm đó, thân là Cửu U Đại Đế, hắn nghĩ rằng, bản thân trở về Cửu Thiên Vân Minh, đến lúc đó cố nhân chín đời chín kiếp, huynh đệ bằng hữu, đồ tôn đồ đệ, hắn sẽ đưa tất cả bọn họ vào trong Cửu Thiên Vân Minh.
.
||||| Truyện đề cử: Mỗi Ngày Đều Bị Anh Rể Thao |||||
Thế nhưng thế sự khó lường, kiếp thứ mười mở ra, hắn lại một lần nữa trở về Cửu U đại lục.
Thế nhưng lần này nhìn thấy, lại là vật còn người mất.
Ba đồ tôn mà hắn quan tâm nhất, hai người giờ đã mất, còn một người, thì bị giam cầm trong ngục tù.
Mà quan trọng nhất là chuyện này cho đến bây giờ hắn vẫn không có manh mối nào cả.
Loại cảm giác này khiến hắn rất khó chịu.
“Đợi Tiểu Minh tiếp nhận truyền thừa xong, chúng ta liền rời khỏi chỗ này, đi đến vùng đất Cửu U!”
“Vâng!”
Tần Ninh lúc này xoa đầu.
“Thiên Thanh Thạch, tiểu tử ngươi nhất định phải chờ ta!”
Bên ngoài Kiếm phủ chật kín người, ai ai cũng ngóng đợi.
Từ từ, hai bóng người đi ra.
Chính là Tần Ninh và Thẩm Văn Hiên.
“Tần công tử”.
Lúc này, đám người tiến lên phía trước, ba vị vua dẫn đầu, lúc này cũng chắp tay.
“Lần này đa tạ Sở Đế và Địch Đế!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Hai người các ngươi, công tội bù nhau, sau này, cương quốc Đại Sở và cương quốc Hoả Địch yên bình là được rồi, phát triển Bắc Minh, tuỳ thuộc vào chính bọn họ”.
“Vâng!”
“Vâng!”.
Danh Sách Chương: