Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Hiện tại, Thạch Cảm Đương chả buồn quan tâm khí với thế cái gì.  

 

Đánh không lại mà còn không nhận thua thì khác nào muốn chết?  

 

Dù sao thua thì vẫn còn… Tần Ninh cơ mà.  

 

Hiên Viên Anh giờ phút này còn chưa tiêu tan lửa giận.  

 

Bị Thạch Cảm Đương ép đến mức này, thế mà cái tên khốn đó… lại nhận thua.  

 

Vừa muốn xuất thủ thì đã có một người xuất hiện, nắm chặt cánh tay của Hiên Viên Anh, từ từ nói: "Dừng tay!"  

 

Khâu Sóc nhìn Hiên Viên Anh, thần sắc bình tĩnh.  

 

Thánh lực trong cơ thể Hiên Viên Anh giờ phút này dần khôi phục lại bình tĩnh.  

 

Thạch Cảm Đương đau đến nhe răng trợn mắt, đi đến chỗ Tần Ninh nói: "Sư tôn, đánh không lại".  

 

"Không sao".  

 

Tần Ninh cười nói: "Ta biết vì sao ngươi lại thua rồi".  

 

"Sư tôn...", Thạch Cảm Đương lại thấp giọng nói: "Người có thể truyền cho con thêm một hai môn thánh quyết không. Người truyền cho sư nương thế nào thì cũng làm cho con như thế!"  

 

"Một thánh quyết thì uy lực yếu quá!"  

 

Vân Sương Nhi nghe được lời này thì đỏ mặt.  

 

Tần Ninh liếc Thạch Cảm Đương, từ từ nói: "Ngươi nằm mơ!"  

 

Thạch Cảm Đương bất đắc dĩ.  

 

Giờ khắc này, Tần Ninh nhìn về phía Hiên Viên Anh đang rời khỏi võ trường.  

 

"Thôi, đừng nhụt chí, ngươi đánh không lại hắn ta là có nguyên nhân cả, còn nguyên nhân là gì thì chút nữa ngươi liền biết!"  

 

Tần Ninh hơi nhếch khóe miệng.  

 

Vân Sương Nhi giờ phút này nói: "Ta khiêu chiến hắn ta nhé!"  

 

"Không cần".  

 

Tần Ninh cười nói: "Nàng có thể thắng hắn ta, nhưng không giết chết được hắn ta!"  

 

Nghe vậy, Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương đều sững sờ.  

 

Tần Ninh muốn giết người!   

 

Giờ khắc này, Tần Ninh bước ra.  

 

"Tần Ninh của Đại Nhật sơn khiêu chiến Hiên Viên Anh của Hiên Viên thánh địa!"  

 

Tần Ninh cười nói: "Hiên Viên Anh, ngươi vừa mới chiến đấu một trận, nghỉ ngơi một lúc rồi hãy đấu với ta chứ?"  

 

Giờ khắc này, đám người cũng dồn sự chú ý.  

 

Tần Ninh xuất chiến.  

 

Cái tên dựa vào thực lực Thánh Nhân tam hồn này đã một mạch đi tới hạng sáu.  

 

Mà bây giờ, hắn trực tiếp đi ra khiêu chiến Hiên Viên Anh hạng nhất.  

 

Hiên Viên Anh nhìn thoáng qua Tần Ninh, khẽ mỉm cười nói: "Chờ một lát là được!"  


 

Đánh với Thạch Cảm Đương một trận, hắn ta đúng là đã tiêu hao rất nhiều thánh lực.  

 

Nhưng chỉ cần khôi phục thánh lực thì hoàn toàn có thể đánh với Tần Ninh một trận.  

 

Hắn ta cũng rất tò mò rốt cuộc một tên Thánh Nhân tam hồn đi đến hạng sáu này mạnh mẽ ở điểm nào.  

 

Chí ít đến bây giờ, thực lực mà Tần Ninh bộc phát cũng không hơn mấy người Khâu Tử Kiêu, Thương Nguyệt Dung là bao.  

 

Nhưng cho đến nay, cái tên này vẫn chưa thể hiện ra toàn lực.  

 

Vì vậy hắn ta rất muốn biết thực lực của kẻ này khi thi triển toàn bộ.  

 

Giờ khắc này, Khâu Sóc đứng dậy nói: "Các Long Tử khác có ai tiếp tục khiêu chiến không?"  

 

Giờ khắc này, toàn khu vực yên lặng như tờ.  

 

Hai mươi hai người còn lại đều không tiếp tục khiêu chiến.  

 

Xếp hạng nhị thập tứ Long Tử vốn dĩ đã khá chính xác rồi, giờ chỉ là cơ hội cuối cùng cho vài hắc mã xuất chiến mà thôi.  

 

Nhưng làm gì có nhiều hắc mã vậy chứ.  

 

"Nếu không có thêm ai khiêu chiến thì mọi người nghỉ ngơi đi, buổi so tài của ngày hôm nay sẽ kết thúc bằng cuộc chiến tranh hạng nhất của Tần Ninh cùng Hiên Viên Anh!"  

 

Đám người yên tĩnh hẳn.  

 

Trận cuối cùng này chắc hẳn sẽ là trận so tài khiến người ta rung động nhất! Tần Ninh Thánh Nhân tam hồn.  

 

Hiên Viên Anh Địa Thánh tứ phách.  

 

Nếu là lúc khác thì mọi người chắc chắn sẽ tin tưởng Hiên Viên Anh tất thắng không thể nghi ngờ.  

 

Nhưng bây giờ... Ai dám khẳng định chứ.  

 

Tần Ninh đã dùng thực lực chứng minh bản thân.  

 

Sau đó là chờ mong trận so tài.  


 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK