Hắn vừa mới nói xong, tất cả mọi người đều phải ngơ ngác
Hai mươi vạn?
Nên biết rằng, năm đại thế lực của thành Vạn ma thu nhập trong một năm được khoảng trên dưới một trăm vạn thánh thạch mà thôi.
Đây cũng là lý do vì sao Nguyên Mậu Phong không cho Nguyên Hạo tiếp tục thi đấu.
Một lần mười vạn! Lúc nãy, Nguyên gia đã đánh hơn mười trận tỷ thí, đã thua gần một trăm vạn thách thạch.
Sĩ diện tuy quan trọng nhưng nếu biết rõ đó là một cái bẫy mà vẫn muốn nhảy vào thì thật là không sáng suốt.
“Ngươi nói là đại diện cho Nguyên gia hả?”
Lại có người mở miệng hỏi, có vẻ như bọn họ đang bị dao động.
“Ta vẫn có thể đưa ra hai mươi vạn thánh thạch được!”
Ngay sau đó, bàn tay của Tần Ninh vung lên, một tòa núi nhỏ chất đầy thánh thạch xuất hiện trước mắt mọi người.
Hai mươi vạn thánh thạch này không phải là do hắn mang đến mà là do Lý Tồn Kiếm quản lý việc làm ăn ở thành Thanh Ma, mấy tháng qua thu được từng ấy thánh thạch, đều cho người đưa tới cho hắn.
Lý Tồn Kiếm thật sự rất biết cách làm việc.
Mặc dù Tần Ninh đã rời đi, nhưng hắn ta biết rằng nhờ có Tần Ninh nên hắn ta mới có thể làm ăn buôn bán một cách yên ổn, làm cho Lôi Động Thiên của Lôi Hỏa lâu và đường chủ Nhất Kiếm tiên sinh của Nhất Phẩm đường ở thành Thanh Ma.
Lần này, Tần Ninh lấy ra tất cả thánh thạch.
Người của Huyết Linh cung đều đang ngơ ngác.
Giờ phút này, người của Chấn Thiên các đã sớm ghen tỵ đỏ cả mắt.
Vì sao lại không đi khiêu chiến đệ tử của Chấn Thiên các bọn họ chứ.
“Huyết Càn, ngươi đi đi! Hắn chỉ là Hư Thánh tầng bốn mà thôi, ngươi là Hư Thánh tầng năm, ngươi đi thăm dò hắn thử xem!”
Huyết Phương Đông bình tĩnh nói.
Bây giờ, Tần Ninh đang đại diện Nguyên gia lên tỷ thí, đó nhất định không phải là loại người ngu ngốc.
Nếu như không có một chút bản lĩnh trong người thì sao có thể đưa ra hai mươi vạn thánh thạch được?
Thân hình của Huyết Càn to lớn, nghe thấy vậy, mặt của hắn ta đỏ lên.
Đó chính là biểu hiện của sự hưng phấn.
Ở trong mắt hắn ta, Tần Ninh đã là người sắp chết rồi.
Lần tỷ thí giữa năm đại thế lực này, những đệ tử thắng trận đều sẽ được chia thánh thạch.
Chuyện tốt như vậy rơi vào người của hắn ta, sao hắn ta có thể không kích động được chứ.
Ngay sau đó, thân hình của Huyết Càn hạ xuống, ý chí chiến đấu dâng trào.
Mà giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trong sơn cốc, hắn nhìn về phía Huyết Càn.
“Ta là Hư Thánh tầng bốn, ngươi là Hư Thánh tầng năm, ngươi nên nhường ta một chút chứ!”
“Được!”
Huyết Càn nhếch miệng cười, hắn ta nói: “Tuy rằng ta không biết ngươi tự tin ở chỗ nào nhưng mà bây giờ lại chạy tới nhận cái chết, đúng thật là bị mù rồi”.
Tần Ninh nghe hắn ta nói vậy cũng không buồn đáp lại.
Chịu chết?
Ai chịu chết cơ?
“Thánh thạch của ta ở trong này, vậy còn thánh thạch của Huyết Linh cung đâu?”
Hắn vừa mới nói xong thì đã có người của Huyết Linh cung đem thánh thạch tới.
Bốn mươi vạn thánh thạch chất thành hai tòa núi nhỏ, ánh sáng chói lóa làm cho người khác thấy thèm thuồng.
“Tên Tần Ninh này đang muốn làm gì vậy?”
Trong mắt của Nguyên Mậu Phong cũng toát lên vẻ sửng sốt.
Cũng may là Huyết Linh cung không để cho Hư Thánh tầng chín, tầng mười xuất chiến, nếu không, Tần Ninh sẽ chết rất khó coi!
Đám người Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn và Lý Huyên tụm lại chung một chỗ.
“Thanh Vân, sư phụ ngươi đang muốn làm gì vậy?”
Tiên Vô Tận cũng không thể nào hiểu được.