Mấy thứ này không giết chết được hắn ta! Hắn ta không có gì phải lo lắng.
Lúc này Tần Ninh từng bước đi ra, nhìn về phía Huyền Dục.
“Ngươi tưởng rằng ta chỉ vây được ngươi, căn bản không giết nổi ngươi, cho nên không có sợ hãi đúng không?”
Tần Ninh cười.
“Thật ngu ngốc!”
“Nói giết ngươi thì là giết ngươi!”
Một lời vừa dứt.
Đột nhiên hỏa long tán loạn.
Xích Dương Long Luân hóa thành một vòng tròn xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Từng đường sức mạnh ngưng tụ, lúc này toàn thân trên dưới Tần Ninh sức mạnh ngưng tụ mở ra.
Vòng tròn bây giờ đột nhiên nứt ra, hóa thành chín mảnh.
Mỗi mảnh giống như một khối đá hình trăng lưỡi liềm.
Bàn tay Tần Ninh vung lên, đá trăng lưỡi liềm lúc này bốc cháy.
“Bảo khí siêu phẩm này đã từng có người nắm giữ, bên trong có cái gì ngươi biết không?”
Tần Ninh giễu cợt nói: “Hơi thở Vương Giả!”
“Chấn động cũng có thể chấn động chết ngươi!”
Nhìn thấy cảnh này, đột nhiên Huyền Dục cảm thấy chút nguy hiểm.
Lúc này muốn đi nhưng căn bản không thể phá vỡ phong cấm của chín cột linh trụ và sức mạnh bản nguyên! Công kích của Tần Ninh tới trong nháy mắt.
Chính mảnh đá trăng lưỡi liềm lúc này tản ra khí tức kinh khủng.
Chín thân ảnh lúc này ngưng tụ.
Thân ảnh Phong Vương!
Thấy cảnh này, Tiên Hàm cũng sững sờ.
Hắn ta đi theo Tần Ninh một khoảng thời gian, đương nhiên biết Lý Nhất Phong.
Ban đầu Tần Kinh Mặc đối với Tần Ninh là sư huynh.
Lý Nhất Phong đối với Tần Ninh chính là giống như thầy trò, cha con vậy.
Tình cảm Tần ninh đối với hai người này khác nhau.
“Phong Vương!”
Lúc này sắc mặt Huyền Dục hoảng sợ.
“Tần Ninh, ngươi điên rồi, ngươi làm như vậy bảo khí siêu phẩm này sẽ xong đời…”, Huyền Dục ngạc nhiên nói.
“Điên? Một món bảo khí siêu phẩm thôi mà, giết một Vương Giả không thua thiệt!”
“Nếu không phải đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên có tác dụng lớn, ngươi đã sớm chết rồi”.
Trong nháy mắt, chín thân ảnh Phong Vương xuất hiện trước mặt Tần Ninh.
Nhìn thấy chín thân ảnh giống nhau như đúc, mặt Tần Ninh lộ ra vẻ buồn bã.
“Nhất Phong…”, hắn lẩm bẩm, trong lòng hỗn loạn.
Hắn phất phất tay, một khắc sau, chín thân ảnh, ngưng tụ trên đỉnh đầu Huyền Dục.
Trong nháy mắt, hóa thành chín đường khí tức mạnh mẽ, ngưng tụ thành một ấn ký hoa văn, ở giữa ấn ký hoa văn có một phiến lá phong vô cùng nổi bật.
“Chấn!”
Lời vừa dứt.
Ấn ký nện xuống.
“Không…”, Huyền Dục lúc này sắc mặt ảm đạm. Trong nháy mắt bên trong biển linh thức, linh thức bùng nổ, một hơi thở Vương Giả cường hãn phút chốc giải phóng.
Chỉ là mặc dù Huyền Dục là Vương Giả.
Nhưng bất kể là biển linh hải hay bùng nổ hơi thở Vương Giả, làm sao có thể so với Phong Vương đã từng sáng chói vạn trượng ở bên cạnh U Vương?
Ầm… Nháy mắt, ấn ký nện xuống.
Máu tươi văng ra.
Biển linh thức của Huyền Dục trong nháy mắt tan vỡ, cơ thể đờ đẫn.
Hơi thở Vương Giả lúc này hoàn toàn tán loạn.
Chín cột linh trụ lúc này ánh sáng chợt lóe.
Ấn ký tiêu hủy tất cả.
“Nói giết ngươi thì sẽ giết!”
Tần Ninh lẩm bẩm nói.
Xích Dương Long Luân, bảo khí siêu phẩm.
Phong Vương đã từng sử dụng.