Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Còn bây giờ, tuy rằng thực lực của bản thân Tần Ninh không thể đánh lại được Thánh Vương, nhưng cũng là cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm.  

 

Hơn nữa, bên cạnh hắn còn có Dịch Bình Xuyên là Đại Thánh Vương, cùng với Địch Nguyên là Tiểu Thánh Vương.  

 

Còn có Xích Vũ Thiên Phong Điêu có thực lực Thánh Vương tam hiền.  

 

Bọn họ cũng không dám làm liều.  

 

Tần Ninh lại nói: “Ngày mai xuất phát, tiến vào dãy U Vân, hôm nay, mọi người đi chuẩn bị đi”.  

 

Dứt lời, mọi người rời đi.  

 

Thánh cảnh Vị Ương!  

 

Từ mười vạn năm trước đã có tràn ngập những lời đồn đại về nơi này.  

 

Nghe nói năm đó, có một đám người mạo hiểm tiến vào trong đó, tìm được không ít cơ duyên.  

 

Mà hôm nay nó lại xuất hiện, không thể nghi ngờ là khiến cho người ta cảm thấy kích động.  

 

Trong thành nhỏ, tại một quán rượu, trong một gian phòng khách.  

 

Một cô gái đang tuổi xuân thì, trang phục không chỉnh tề chậm rãi đứng dậy.  

 

Mà phía trên giường là một người thanh niên có dáng vẻ thư sinh, giờ phút này, nước miếng chảy ròng ròng, ánh mắt dại ra, dáng người gầy yếu đến đáng sợ.  

 

Cô gái đứng dậy, mặc lên chiếc váy màu tím, thần thái quyến rũ động lòng người.  


 

“Ai, thật sự là vô nghĩa mà…”  

 

Cô gái thì thào nói, bóng hình cũng lập tức biến mất không thấy đâu.  

 

Mà người đàn ông đang ở trên giường dần dần mất đi sự sống, không còn chút hơi thở nào.  

 

Cô gái đó xuất hiện trên đường phố, thế nhưng lại với dáng vẻ còng lưng, khom người, làn da đầy nếp nhăn, bộ dạng như một bà lão bảy mươi, tám mươi tuổi.  

 

“Lão bà bà, ta dìu ngươi đi?”  

 

Một tiếng cười vang lên, chỉ thấy một thiếu niên ước chừng mười sáu, mười bảy tuổi tiến đến dìu bà lão.  

 

“Quỷ Kiếm tiên sinh bây giờ cũng có nhã hứng đến tranh đoạt vũng nước đục này sao?”  

 

Bà lão cười nói.  

 

“Tử Nhân Nguyên, ngươi cũng đã đến đây, đương nhiên là ta cũng phải đến xem một chút rồi…”  

 

Thiếu niên cười nói: “Dù sao cũng là Vị Ương Thánh Đế, vị Thánh Đế mạnh nhất trong thánh vực Thiên Hồng chúng ta năm đó!”  

 

Nghe được những lời này, bà lão lại nói: “Nói như vậy, mấy lão già kia đều đến đây?”  

 

“Hẳn là như vậy!”  

 

Thiếu niên cười cói: “Cầm Thiên Thánh Vương, Cửu Đỉnh Thánh Vương, Tuyết Hồ Thánh Vương, Thánh Thủ lão nhân, ta đã gặp bọn họ!”  

 

“Về phần những người khác, có lẽ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lần này đâu!”  

 

 

 

Lời này vừa nói ra, bà lão cười lớn: “Thật náo nhiệt…”  

 

“Đám tiểu bối Cửu U đài, Đại Tề, Yến gia và Diệp tộc đều ra tay”.  

 

“Nếu như có thời gian, ngươi thử đi xem thế nào, nói không chừng lại là đồ bổ đối với ngươi đấy?”, thiếu niên cười hì hì nói.  

 

Nghe được những lời này, Tử Nhân Nguyên đáp lại: “Hắn cũng không phải là kẻ dễ trêu chọc, bà đây có chút sợ hãi!”  

Rõ ràng là dáng vẻ của một bà lão, nhưng giọng điệu lại giống như một cô gái. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK