Mục lục
Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Lúc này Nguyên Thành Phong đến khiến cho Ly Tâm Lăng cảm thấy mình không thể chống lại.  

 

Tần Ninh nhìn Ly Tâm Lăng, trong lòng thở dài.  

 

Cũng không phải cảm thấy Ly Tâm Lăng ngu ngốc mà là một loại bất lực.  

 

Dù sao năm đó Ly Tâm Ngân được hắn một tay nâng đỡ lên, hắn vốn cho rằng gia tộc Ly Tâm sẽ dần dần hưng thịnh, thế nhưng thế sự khó lường.  

 

"Chó của ngươi cắn người thì nên giam lại hành hung một trận, thậm chí là giết chết rồi làm bữa thịt chó chứ!"  

 

Tần Ninh bình chân như vại nói: "Bắt nạt người khác ta cũng kệ, nhưng đòi bắt nạt Tần Ninh ta đây thì tuyệt đối không thể".  

 

"Láo xược!"  

 

Nguyên Thành Phong cười nhạo nói: "Ở thành Nguyên gia này, trừ người của Nguyên gia ra thì không một kẻ nào có tư cách nói ra lời này!"  

 

"Vậy cũng chưa chắc!"  

 

Tần Ninh đứng dậy, nhìn Nguyên Thành Phong.  

 

Hư Thánh tầng ba, cũng coi như không kém.  

 

Nhưng với hắn thì cũng không là gì.  

 

Nhưng bây giờ, điều khiến Tần Ninh có chút nhức đầu là bên cạnh hắn đang không có ai thích hợp để sai sử.  

 

Chuyện gì cũng đến tay, còn ra thể thống gì của Thần Đế chuyển thế nữa!  

 

Quá mất mặt!  

 

Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn đều là Hóa Thánh tầng năm, không được việc.  

 

Hai người tương lai thì có hi vọng, nhưng bây giờ vừa mới vào thế giới của Thánh Nhân, độ dung hợp thánh lực vẫn chưa cao, phải từ từ làm quen.  

 

Mà Lý Huyên... thôi, không cần phải nhắc làm gì.  

 

Cô cô Bách Hương... Cô gái này lai lịch không rõ, nhưng chắc chắn sẽ không nghe theo lời ra lệnh của mình.  


 

Tính đi tính lại, chuyện gì cũng phải tự tay làm, phiền phức thật sự.  

 

Nếu có Dương Thanh Vân ở bên là tốt rồi, vị đồ đệ này của hắn là võ giả Tinh Mệnh, thiên phú mạnh mẽ không tưởng.  

 

Chỉ cần dạy bảo đầy đủ thì có khi bây giờ đã là Thánh Nhân rồi. Dẫn đi theo rồi cho hắn ta giết ai thì giết, hắn cũng không phải đích thân xuất thủ.  

 

Được, phải mau chóng tìm thấy Dương Thanh Vân thôi.  

 

Nếu là Dương Thanh Vân biết vị sư tôn này của cả ngày chỉ nghĩ đến việc tìm mình làm tay chân, không biết sẽ “cảm động” tới mức nào đây.  

 

"Tâm trạng ta đang không vui, các ngươi tới cửa, vừa vặn có thể giận cá chém thớt lên các ngươi!"  

 

Tần Ninh giờ phút này sải bước ra, đi tới chính sảnh.  

 

Nguyên Thành Phong cũng trở nên cẩn thận.  

 

Tần Ninh này lại ở cảnh giới Hư Thánh, không thể chủ quan.  

 


Biết rõ Nguyên gia mạnh mẽ mà còn dám náo loạn ở địa bàn của Nguyên gia, nếu không phải người ngu thì chính là có nội tình.  

 

Thế nhưng hiển nhiên, Tần Ninh cũng không tính là kẻ ngu.  

 

Giờ khắc này, hai người đối chọi gay gắt.  

 

 

 

Cuối cùng, Nguyên Thành Phong vẫn không nhịn được, quát to một tiếng: "Lên!"  

 

Hai bóng người trực tiếp giết ra.  

 

Hai người kia đều là cao thủ Hư Thánh tầng một, lúc này bộc phát ra khí thế kinh người khiến cho cái bàn trong phòng nổ tung trong nháy mắt.  

 

Tần Ninh lại cười khẩy, bước ra, nắm chặt nắm đấm nắm rồi vung quyền tới.  

 

Bành... Quyền kình kia chia làm hai hướng bay về phía hai người.  

 

Phần ngực của hai người kia bị xuyên thấu, cả hai ngã ra ngoài cửa cái ầm, trực tiếp bay vào gian phòng đối diện, té ngã xuống đất, nhìn có vẻ như không giữ được mạng.  

 

"Hư Thánh tầng ba!"  

 

Nguyên Thành Phong nhìn ra thực lực của Tần Ninh.  

 

Không ngờ cũng là Hư Thánh tầng ba như hắn ta.  

 

Từ khi nào mà trong thành Vạn Ma lại xuất hiện một thanh niên tài tuấn có thực lực mạnh như vậy chứ, tại sao hắn ta lại mà không biết?  

 

Tần Ninh giờ phút này chỉ cười chứ không nói nhiều.  

 

Nguyên Thành Phong lạnh lẽo nói: "Ngươi làm loạn ở đây chính là muốn chết!”  

 

"Người chết trên đường là người của Nguyên gia, hộ vệ Nguyên gia sẽ lập tức tới đây".  

 

 


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK