Thánh thú kia toàn thân là lông màu xích kim, xòe hai cánh ra rộng tới trăm trượng, rõ ràng là thánh thú cấp tám – Đại Bàng Kim Vũ.
Đây là thánh thú cấp tám, có thực lực của Thánh Tôn, cũng chỉ có các thế lực lớn mới thuần phục được.
“Thiên Chi Long của Thiên Diễn tông, đến từ thánh vực Đại Diễn xin đến chúc mừng đại hôn của môn Võ Môn tân nhiệm!”
Một âm thanh cởi mở vang lên.
Nhưng khi âm thanh kia dứt lời, chín con Đại Bàng Kim Vũ cũng hạ cánh, tạo nên những cơn lốc xoáy khiến cho bàn tiệc suýt thì bị lật tung.
Tuyết Phi Yến cùng Diệp Bắc Phong bước chân ra, bộc phát khí thế mới xua tan được gió lốc.
“Xin lỗi, ngại quá, ngại quá”.
Một người đàn ông trung niên mặc áo bào đứng trên Đại Bàng Kim Vũ lúc này đi ra, cười nói: “Mấy con vật này hư đốn quá, chúng ta đi vội nên mới tới kịp, nóng vội quá, xin thứ lỗi, xin thứ lỗi!”
Một thanh niên đứng bên cạnh Thiên Chi Long thì nhìn thẳng Tần Ninh.
“Ngươi chính là Tần Ninh?”
Thanh niên kia trực tiếp hỏi.
“Thiên Nguyên Nhân, không được vô lễ”.
Thiên Chi Long quát lớn: “Đây là Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế ngày xưa, là tiền bối của ngươi!”
Thiên Chi Long răn rạy xong thì chắp tay với Tần Ninh: “Ngại quá, đám thanh niên thời nay ai cũng kiêu ngạo như vậy cả”.
Thiên Nguyên Nhân thì nhìn Tần Ninh, nói tiếp: “Trước kia mạnh thế nào ta không biết, nhưng bây giờ cũng chỉ là Thánh Hoàng mà thôi. Ta còn muốn so tài xem thế nào, xem ra bây giờ đúng là không cần thiết”.
“Thiên Chi Long!”
Lúc này, Lý Huyền Đạo chỉ tay ra, ngưng tụ kiếm khí: “Thiên Diễn tông các ngươi vô lễ như vậy từ bao giờ thế?”
Thiên Chi Long vội nói: “Thật vô cùng xin lỗi, xin thứ lỗi cho”.
Lúc này, Diệp Bắc Phong cũng nói: “Thiên Chi Long, nếu ngươi đại diện Thiên Diễn tông đến chúc mừng thì Võ Môn chúng ta hoan nghênh, còn nếu có ý khác thì Võ Môn chúng ta không chào đón”.
Thiên Chi Long cười nói: “Chúng ta đương nhiên là đến chúc mừng, chúc mừng đại hôn của môn chủ tân nhiệm của Võ Môn, chúc mừng Cuồng Võ Thiên Đế trở về”.
“Người đâu!”
Tuyết Phi Yến nói: “Nhận quà mừng, mời khách ngồi!”
Thiên Chi Long và Thiên Nguyên Nhân đều đi theo đệ tử Võ Môn đến chỗ ngồi trong quảng trường.
Thánh vực Cửu Tinh! Thánh vực Đại Diễn! Hứa Minh Không, Thiên Chi Long đều là nhân vật cường giả cảnh giới Thánh Đế của thập đại thánh vực tại Hạ Tam Thiên.
Người sáng suốt đều có thể thấy được hai bên này là lai giả bất thiện.
Mà khi hai phe vừa ngồi xuống, bên ngoài Võ Môn có một ánh sáng từ trên trời giáng xuống.