Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1021

Vạn Phùng Xuân thả lỏng †ay, sau đó ngẫm nghĩ rồi cười lạnh nói: “Được, tôi đồng ý”

Ngô Bình: “Chất độc mà Diệp Vũ Hân trúng chỉ mất một tiếng là giải được thôi. Tôi cho ông thêm một tiếng nữa là hai tiếng, nếu ông không làm được thì phải ngoan ngãn đưa cho tôi cái túi kia rồi biến ngay!”

Vạn Phùng Xuân hừ mạnh nói: “Nếu tôi mà chữa được thì cậu phải quỳ xuống rồi tự chặt tứ chí!”

“Được”, Ngô Bình nhún Vai, sau đó ngồi lên chiếc sofa ở phía đối diện: “Bắt đầu đi”

Trịnh Luân rất cảnh giác khi Ngô Bình xuất hiện ở đây, ông ta nói: “Ngô Bình, cậu bảo Diệp Thần là người của cậu. Nhưng tôi đã nhận cậu ấy làm đệ tử từ rất lâu rồi”

Ngô Bình cố ý tỏ vẻ ngạc nhiên: “Chú đã nhậr cậu ấy làm đồ đệ rồi ư?”

Anh nhìn Diệp Thần rồi hỏi: “Diệp Thần, có chuyện ấy không?”

Diệp Thần đáp: “Không ạ thưa chủ nhân, tôi không phải đệ tử của ông ta, ông ta cũng không phải sư phụ của tôi”.

Trịnh Luân nổi giận mắng: “Diệp Thần, con hãy nghĩ cho kỹ”

Diệp Thân nhìn thẳng vào Trịnh Luân rồi nghiến răng nói: “Ông hại em gái tôi ra nông nồi này mà còn dám nhận là sư phụ của tôi à?”

Trịnh Luân vần tỉnh bơ nói: “Diệp Thần, ta không biết con đang nói gì, bệnh của em gái con thì liên quan gì đến ta. Ta chỉ thấy con có thiên bẩm tốt nên mới thu nhận làm đệ tử thôi”

Diệp Thần tức giận nói: “Ông khỏi cần giải thích, là ông làm, người ấy không thể lừa tôi được”

Trịnh Luân híp mặt lại: “Người ấy là ai? Ai dám nói vậy với con?”

“Ông không cần biết”, Diệp Thần lạnh giọng nói.

Ngô Bình thở dài: “Chú Trịnh, sao chú lại làm thế? Nhận đệ tử thì cứ nhậ, hà cớ gì lại hại em gái người ta?”

Trịnh Luân nổi điên: “Vớ vẩn!”

Ngô Bình đập bàn: “To gan!”

Trinh Luân ngẩn ra, ông ta đã ở cảnh giới Nhân Tiên, còn Ngô Bình mới chỉ ở cảnh giới Tiêr Thiên mà thôi, vậy mà dám ăn nói với ông ta như vậy ư? Lẽ nào có cao thủ nào đó chống lưng cho anh?

Dẫu sao Trịnh Luân cũng là Tiểu Võ Hoàng, tuy có điều nghỉ vấn trong đầu, nhưng ông ta vẫn bình thản như thường: “Ngô Bình, cậu dám to tiếng với tôi à?”

Ngô Bình cười lạnh nói: “Trịnh Luân, tôi gọi ông là chú là rất nể mặt ông đấy, nhưng ông không biết điều! Ông chỉ là một nhân vật nhỏ bé ở cảnh giới Nhân Tiên thôi, với tôi thì chưa là gì đâu, có tin tôi chỉ nói một câu là ông chết ngay không?”

Trịnh Luân nghệt mặt ra, càng thêm chắc chắn có cao thủ chống lưng cho Ngô Bình.

Ông ta dựng lông mày lên nói: “Oät con, cậu nói gì thế hả? Dám uy hiếp tôi 2”

Ngô Bình nhìn thẳng vào ông ta: “Trịnh Luân, tôi đếm đến 10, ông biến ngay, không thì đừng có trách tôi là ác”

Nói đến đây, Ngô Bình cầm một tờ bùa Sát Sinh! Đây là một trong ba lá bùa mà Đông Hoàng đã trao đổi với anh, nó có thể giết được tu sĩ Địa Tiên nên xử lý Trịnh Luân dễ như trở bàn tay.

Trịnh Luân căng cứng người rồi phóng thần niệm ra lục tìm xung quanh thì không có phát hiện gì, lẽ nào tên này đang lừa ông ta?

Ngô Bình đã bắt đầu đếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK