Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1022

“10105 Anh đếm rất nhanh, sát ý dâng lên ngày càng mãnh liệt.

Khi Ngô Bình đếm đén bốn, Trịnh Luân chợt đứng dậy rồi hừ mạnh nói: “Tôi không thèm so đo với cậu!”, dứt lời, ông ta đi ra ngoài.

Ông ta bước nhanh xuống dưới tầng.

Thấy thế, Vạn Phùng Xuân đân mặt ra, chuyện gì thế này? Tiểu Võ Hoàng mà phải sợ thằng ranh này ư?

Ngô Bình nhìn Vạn Phùng Xuân rồi nói: “Đần ra đó làm gì, mau chữa tiếp đi, ông có hai tiếng thôi đấy”.

Vạn Phùng Xuân nghe xong thì lại tập trung vào việc của mình.

Diệp Thần kinh ngạc hỏi: “Chủ nhân, sao Trịnh Luân lại đi mất ạ?”

Cậu ấy biết Trịnh Luân có thực lực cao hơn Ngô Bình, lẽ ra ông ta không phải bỏ đi mới phải.

Ngô Bình cười nói: “Tôi đã dám trở mặt với ông ta thì đương nhiên có cách để giết ông ta. Thật ra, tôi không làm vậy đâu, mà để dành cho cậu”.

“Để dành cho tôi?”, Diệp Thần ngẩn ra.

Ngô Bình gật đầu: “Đúng, chỉ cần cậu đủ mạnh thì chưa tới ba năm nữa là có thể đánh bại ông ta dễ dàng”.

Diệp Thần nghệt mặt: “Ba năm ạ?”

Ngô Bình: “Đúng, thế thôi”.

Diệp Thần hít sâu một hơi: “Cảm ơn chủ nhâ”.

Ngô Bình cười nói: “Mấy ngày tới, cậu hãy chuyên tâm tu luyện công pháp mà tôi truyền cho. À, đón em gái cậu đến Đường Lâu đi, ở đó có khách sạn”.

“Vâng”, Diệp Thần gật đầu.

Còn Vạn Phùng Xuân thì đang cố hết sức chữa trị cho Diệp Vũ Hân trước sức ép vô tận. Song, khi chữa được khoảng nửa tiếng, trán ông ta đã mướt mồ hôi, vì ông ta phát hiện chất độc này rất kỳ lạ, nó sẽ thay đổi theo nồng độ chất độc trong máu.

Nói cách khá là chất độc này sẽ luôn luôn thay đổi trước một giây khi tiếp xúc với thuốc giải, thế thì giải kiểu gì đây?

Vạn Phùng Xuân chật vật cả tiếng đồng hồ, cuối cùng đánh bỏ cuộc, ông ta thở dài ngao ngán rồi chán nản nói: “Tôi không chữa được”.

Ngô Bình cười cợt: “Đồ vô dụng! Có tí độc mà cũng không giải nổi, thế mà cũng đòi làm thần y à?”

Vạn Phùng Xuân tái mặt rồi không nhịn được phản bác: “Không ai có thể giải được chất độc này đâu”.

“Thế ư? Để tôi cho ông mở mang tầm mắt”, nói rồi, Ngô Bình đi tới cạnh Diệp Vũ Hân, cầm tay trái của Diệp Vũ hân đặt lên mi tâm của cô bé rồi truyền chân khí màu tím vào. Sức mạnh được hình thành sau ba lần lột xác của Thần Cơ có hiệu quả trừ độc rất tốt, thêm chân khí màu tím nữa thì chất độc trong người cô bé phải đầu hàng ngay.

Vài chục phút sau, tất cả chất độc đã bị ép sang tay trái của Diệp Vũ Hân, bàn tay của cô bé vừa đen vừa sưng to. Ngay sau đó, Ngô Bình thả Thần Cơ ra, nó bò tới mu bàn tay của Diệp Vũ Hân rồi cắn một lỗ, tiếp đó thì hấp thu hết chất độc.

Vài phút sau, Diệp Vũ Hân đã thấy khoẻ trở lại, tất cả chất độc đều bị loại trừ, Ngô Bình lại dùng chân khí màu tím để điều hoà cơ thể cho cô bé.

Thấy thế, Vạn Phùng Xuân chấn đồn nói: “Đó là gì? Nó có thể giải độc ư?”

Ngô Bình không thèm để ý đến ông ta, sau đó viết một đơn thuốc rồi đưa cho Diệp Thần: “Nhớ mua thuốc rồi cho Diệp Vũ Hân uống nửa tháng, cô bé sẽ khoẻ lại như bình thường”.

Diệp Thần mừng rỡ, vội vàng nhận lấy đơn thuốc rồi nói: “Cảm ơn chủ nhân”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK