Đồng thời, núi thần cũng tỏa ra sức mạnh khủng khiếp, hỗ trợ cho anh!
Quái vật kia bỗng ngẩng đầu, sáu con mắt đầy hung hãn, miệng rống lớn, đồng thời bộc phát toàn bộ sức lực. Sức mạnh của nó vô biên, vừa giãy dụa đã lập tức tránh được xiềng xích sấm sét, đấm một quyền về phía Ngô Bình.
Vẻ mặt Ngô Bình lạnh lẽo, anh vung tay, vững vàng đỡ lấy một đòn tấn công của quái vật tạo thành do thần và yêu kết hợp.
“Ầm!”
Advertisement
Đỡ được một quyền, anh lại trở tay đánh một quyền Tận Thế, đánh vào ngực thần yêu.
Thần yêu thét lớn một tiếng, cong mình như tôm. Ngô Bình một chân đá nó rơi xuống đất, sau đó tấn công từ xa, thoáng chốc đã đánh ra hơn trăm quyền!
Advertisement
Đồng thời, chủ nhân của sấm sét cũng đang sử dụng sức mạnh Lôi Nhãn, giúp Ngô Bình trấn giết thần yêu.
“Ầm!”
Thần yêu quá mạnh, nó kịp thời phản công, một quyền đã đánh gãy xương sườn Ngô Bình.
Lúc này, Ngô Bình sử dụng hết toàn bộ kỹ năng, hơn nữa còn mượn sức mạnh của núi thần và Chân Hoàng, lại có cả chủ nhân của sấm sét giúp đỡ bên cạnh.
Những cho dù như vậy, anh cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ thế cân bằng.
“Ầm!”
Trên người thần yêu mọc ra một cái đuôi, đuôi sắc nhọn như lưỡi đao, đột nhiên, thoáng chốc đâm qua cơ thể Ngô Bình.
Ngô Bình lập tức lại tung ra vài cú đấm, khéo léo thoát ra khỏi sự kiểm soát của đối phương.
Cuộc chiến ác liệt vẫn tiếp tục diễn ra, tình hình Ngô Bình càng lúc càng tệ, đến cuối cùng gần như bị đánh đến không còn sức đánh trả, thần yêu cười hung tợn, đánh từng quyền liên tiếp vào người anh. Quần áo Thiên Đế đã bị đánh đến rách nát, không thể bảo vệ được anh.
Núi thần: “Sức của tôi rất mạnh, không thể thi triển được toàn bộ”.
“Rầm!”
Vừa nói xong, anh lại bị đánh một quyền bay đi.
Lau vết máu nơi khóe miệng, Ngô Bình bỗng điểm tay. Vốn dĩ, anh cố gắng sử dụng tuyệt học của điện đường Cực Võ, Thiên Cương Chỉ.
Lúc trước anh tu luyện Thiên Cương Chỉ, không thể thành công, bây giờ trong lúc cấp bách lại tu luyện thuận lợi, vừa điểm, thì một con mắt của thần yêu kia đã bị xuyên qua, rống gào một tiếng.
Trận chiến tiếp tục, Ngô Bình không biết đã đánh bao nhiêu hồi, toàn bộ tuyệt kỹ võ thuật đã sử dụng một lượt, tất cả đều luyện thành thục.
Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, đến ngày thứ ba, Thiên Cương Chỉ của Ngô Bình cuối cùng cũng giúp anh miễn cưỡng kéo lại chút ưu thế.
Một quái vật, một loài người, đánh như không biết mệt. Bọn họ đều bị thương nặng nề, nhưng những vết thương này trên người bọn họ không đáng nhắc đến, chớp mắt đã có thể khôi phục.
Đến ngày thứ tư, âm thanh chủ nhân của sấm sét bỗng vang lên: “Lý Huyền Bình, anh còn không hạ được nó nữa thì tôi sợ rằng không thể kiên trì được nữa đâu!”
Danh Sách Chương: