Hàn Băng Nghiên không biết luyện khí hậu kỳ mười mấy tuổi lợi hại cỡ nào, cô cười nói: “Bố à, chẳng lẽ còn lợi hại hơn bố sao?”
Hàn Chí Thành im lặng vài giây rồi nói: “Cho dù là một người luyện thể đứng trước mặt, bố cũng cảm thấy tự ti, chứ đừng nói là cấp bậc luyện khí hậu kỳ như cậu ta”.
Hàn Băng Nghiên ngây người hỏi: “Bố, Ngô Bình kia có phải sế càng lợi hơn không?”
Hàn Chí Thành gật đầu: “Trẻ như vậy mà đã có thành tựu thế rồi, sau này ít nhất cũng có thể đạt được luyện khí đỉnh cao, thậm chí là bí cảnh, thần thông cảnh...”
Hàn Băng Nghiên: “Thần thông cảnh, ý là có pháp thuật rồi không ạ?”
Hàn Chí Thành: “Bố chỉ là nghe một cao thủ luyện khí từng nhắc đến, cụ thể thế nào, bố cũng không rõ”.
Ông ấy nhìn con gái mình, nói: “Băng Nghiên, bạn trai lúc trước con quen, bố cũng chẳng coi ra gì. Nhưng người lần này rất tốt, bố ủng hộ con!”
Hàn Băng Nghiên lập tức trợn tròn mắt: “Con có nói anh ấy là bạn trai con sao”.
Mẹ Hàn cười nói: “Không phải sao? Nếu không phải, vậy mẹ giới thiệu Ngô Bình cho chị họ con là được rồi”.
Hàn Bằng Nghiên có một người chị họ xinh đẹp, xuất sắc đến mức không đàn ông nào dám đeo. đuổi cô ấy. Nghe mẹ nói vậy, Hàn Băng Nghiên sẵng giọng nói: “Mẹ, rốt cuộc con có phải con ruột mẹ không vậy!”
Ngô Bình quay về nhà, phát hiện mẹ đã làm xong cơm, đợi cậu quay về, Ngô Đại Hưng lại ra ngoài chạy xe rồi, vẫn chưa quay về.
Cửa sổ bị đập bể, Dương Quế Chi đã tìm người sửa xong, đổi cửa gỗ lúc trước thành cửa kim loại.
Ngô Bình ăn một ít rồi về phòng tu luyện.
Hiện tại cậu đang ở trạng thái tiểu luyện hình, bảy mươi hai loại sức mạnh trong thân thể và ba mươi sáu loại sức mạnh trong vũ trụ liên tục được tôi luyện, khiến thân thể cậu chẳng mấy chốc đã đạt đến sức mạnh trước nay chưa từng có.
Qua không giờ, cậu đã hoàn thành tiểu luyện hình, tiếp tục bước vào giai đoạn đại luyện hình. Lúc tu luyện đại luyện hình, cậu cảm nhận được từng luồng sức mạnh tuôn ra từ trong hư không, khiến thân thể cậu lại thay đổi!
Quá trình này kéo dài hơn bốn tiếng đồng hồ thì kết thúc, đại luyện hình đã hoàn thành!
Lúc này, cậu lên mái nhà, hấp thụ ánh trăng, bắt đầu quá trình song luyện nhật nguyệt, tu luyện được hơn một giờ đồng hồ, mặt trời đã lên, cậu tiếp tục hấp thụ ánh mặt trời. Trong lúc này, trong hư không lại tiếp tục xuất hiện sức mạnh huyền diệu, khiến thân thể và tinh thần cậu lại nâng cao đáng kể.
Bảy giờ rưỡi sáng, song luyện nhật nguyệt của cậu cũng hoàn thành. Tu luyện cả một đêm, cậu phát hiện bản thân cao lên thêm, chiều cao tăng đến một mét tám ba.
Sau đó cậu ăn bữa sáng trước rồi đến trường đi học.
Hôm nay trường cấp ba số 1 Trung Châu rất náo nhiệt, bởi vì có hội học sinh giao lưu bên trường cấp ba số 1 Minh Châu đến đây, tham gia thi đấu giao hữu bóng rổ.
Vốn là hai trường cấp ba đứng đầu của tỉnh, trình độ bóng rổ hai trường đều rất cao. Trong giải thi đấu bóng rổ học sinh cấp ba toàn quốc năm ngoái, đội của trường số 1 Trung Châu thất bại với khoảng cách ba điểm, không thể tham gia chung kết tỉnh, chuyện này đã trở thành nỗi ám ảnh của trường số 1 Trung Châu. Vì vậy, mỗi lần thi đấu, hai đội chiến với nhau rất quyết liệt.
Ngô Bình vừa vào phòng học đã thấy Giang Nhu đang ngồi nói chuyện với mấy bạn nữ, bọn họ thống nhất đổi sang đồng phục đội cổ vũ, bộ đồ tôn lên toàn bộ vóc dáng hoàn mỹ của họ.
Từ Kiêu cảm khái nói: “Nếu tớ ở trong đội thì hay rồi, tâm điểm chú ý các bạn nữ cũng sẽ là tớ”.
Ngô Bình xoa đầu cậu ta: “Cậu không sao chứ, ban ngày ban mặt còn mơ mộng”.
Từ Kiêu: “Anh Bình, chiều nay không có tiết, tất cả mọi người đều có thể đi xem thi đấu, chúng ta cũng đi cổ vũ đội nhà đi”.
Vừa nói xong, Hàn Băng Nghiên đi vào, cô cầm theo một túi đồ ăn vặt, cười ngọt ngào, nói với Ngô Bình: “Anh Bình, chúng ta cùng đi xem thi đấu đi”.
Ngô Bình nhìn đồng hồ, cách cuộc thi còn hơn một tiếng, bèn nói: “Được. Nhưng anh có chút chuyện phải đi một chuyến, quay về mới xem thi đấu”.
Từ Kiêu: “Anh Bình, chuyện gì vậy, có cần tớ đi cùng cậu không?”
Ngô Bình cười nói: “Không cần, tớ đi rồi về”.
Danh Sách Chương: