Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Em có biết thực lực của đại vương Hắc Phong không? Chắc cũng không cao đến mức là cao thủ cảnh giới Đại La chứ?”

Lam Hân Nguyệt: “Đại La thì chắc chắn là không rồi nhưng ông ta là cao thủ cực kỳ lợi hại, chân tiên bình thường đều không đánh lại ông ta quá một chiêu nửa thức”.

Ngô Bình: “Không phải Đại La thì dễ, chuẩn bị tiền chuộc, anh đi chuộc người”.

Lam Hân Nguyệt vội nói: “Chồng, anh không thể đi, đại vương Hắc Phong quá nguy hiểm”.

Ngô Bình: “Không cần lo lắng, nếu thấy mình không phải đối thủ thì anh sẽ giao tiền chuộc cho họ”.

Lam Hân Nguyệt vẫn đang do dự thì Lâm Minh nói: “Chị, anh rể lợi hại vậy mà, đại vương Hắc Phong nhất định không phải đối thủ”.

Ngô Bình cười, nói: “Không dám nói cái khác, nếu dưới cảnh giới Đại La, anh không dám nói nhất định có thể đánh thắng nhưng chắc chắn có thể trốn thoát”.

Lam Hân Nguyệt thở dài: “Thôi được, nhưng anh phải hứa với em, quan trọng nhất là an toàn của bản thân, mất ba tỷ thì vẫn còn có thể kiếm lại”.

Lam Hân Nguyệt hỏi người làm: “Đại vương Hắc Phong đã báo thời gian chưa?”

Người làm nói: “Quận chúa, người của đại vương Hắc Phong nói chỉ cho chúng ta ba tiếng đồng hồ để chuẩn bị. Nếu trong vòng ba tiếng mà không nhìn thấy ba tỷ đồng Thần Long thì bọn chúng sẽ khiến Nhị phu nhân và tam phu nhân…”

Lam Hân Nguyệt giận dữ nói: “Đại vương Hắc Phong đáng chết. Nếu họ dám động đến hai mợ thì dù có phải đuổi đến chân trời góc biển, Phủ Chiến Vương chúng ta cũng phải tiêu diệt ông ta”.

Ngô Bình hỏi: “Hân Nguyệt đừng giận, anh sẽ bắt ông ta về cho ông ta đích thân tạ lỗi”.

Lam Hân Nguyệt cười: “Chồng, đại lục Hồng Hoang có rất nhiều người treo thưởng cho ai bắt được đại vương Hắc Phong, hiện tại tiền thưởng đã vượt mười tỷ đồng Thần Long rồi. Nếu chồng có thể bắt được ông ta thật thì có thể lấy được mười tỷ tiền thưởng”.

Mắt Ngô Bình sáng lên: “Tiền thưởng mười tỷ đồng Thần Long, nhiều vậy sao?”

Lam Hân Nguyệt: “Đấy chỉ mới là tiền thưởng của chính quyền, tiền thưởng của cá nhân còn nhiều hơn nữa. Dù gì thì cũng có rất nhiều người từng bị đại vương Hắc Phong bắt cóc, ai cũng hận ông ta đến thấu xương”.

Ngô Bình gật đầu, nói: “Hân Nguyệt, em đi chuẩn bị tiền chuộc đi”.

Lam Hân Nguyệt cầm tiền chuộc đến, Ngô Bình hỏi người làm: “Đối phương có nói giao tiền chuộc thế nào không?”

Người làm đáp: “Bọn chúng nói trong vòng ba tiếng đồng hồ sẽ cho người đến nhận tiền. Sau khi lấy được tiền, họ tự khắc sẽ đưa Nhị phu nhân và tam phu nhân về Phủ Chiến Vương”.

Ngô Bình: “Ừm, anh ra ngoài đi”.

Lam Minh: “Anh rể, đại vương Hắc Phong sai người đến lấy tiền thì sao anh tìm được họ?”

Ngô Bình cười: “Anh tự có cách”.

Vì vẫn còn sớm nên Lam Hân Nguyệt mời Ngô Bình vào điện ngồi, ăn mồi, uống rượu.

Hai tiếng đồng hồ sau, người làm đến báo, nói rằng sứ giả của đại vương Hắc Phong đã đến, Lam Hân Nguyệt cho mời người đó vào điện.

Một người đàn ông áo xám cao to nhanh chóng xuất hiện, hắn ta rất ngông cuồng, nói với vẻ mặt không chút lo sợ: “Quận chúa, đã chuẩn bị tiền xong chưa?”

Lam Hân Nguyệt vứt một túi chứa đồ xuống đất, nói: “Bên trong có ba tỷ đồng Thần Long, hi vọng các người giữ chữ tín, nhận được tiền thì thả người”.

Người đàn ông áo xám cười, nói: “Xin quận chúa yên tâm, người của Hắc Phong chúng tôi nói được làm được”.

Hắn ta nhặt túi tiền lên rồi bỏ đi, chớp mắt đã không thấy đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK