Ngô Bình ừ một tiếng, rồi nói: “Ta vào đó một chuyến”.
Trong đó có một người bật cư: ông tử, lão gia nói ngài chỉ có thể chọn một thứ cho mỗi lần, ngài đừng làm đám tiểu nhân khó xử”.
Thiên công tử đã chết ngoài ngàn dặm, hơn nữa dấu vết ở hiện trường đã bị Ngô Bình thanh lý rồi. Cho nên, hiện tại không ai biết được tin tức bọn người Thiên công tử đã chết.
Một đại đám cao thủ Đạo cảnh tầng tám, tự xưng là tiểu nhân ở trước mặt Thiên công tử. Ngô Bình âm thầm lắc đầu, nói: “Biết rồi”. Anh nói xong, vươn tay đẩy cửa ra.
Tay của anh vừa tiếp xúc với cửa chính, lập tức cảm nhận được một luồng lực đánh ngược lại. Xem ra, cửa này có một loại mật mã gì đó. Lúc này, anh sử dụng Sức mạnh Vô Thượng Đạo đánh vào trong cửa.
Cấm chế trên cửa chính lập tức bị mất tác dụng, anh thoải mái đẩy cửa chính ra. Quá trình này chỉ diễn ra trong đoạn thời gian ngắn, bốn tên thị vệ cũng không phát hiện khác lạ. Cả Thiên gia chỉ có bảy người năm giữ chìa cửa chính Kho trời, Thiên công tử là một người trong đó. Nếu như không có bảy người này, thì không cách nào đánh mở cửa chính được.
Nhưng bọn hắn không thể nào nghĩ được, Ngô Bình có được Sức mạnh Vô Thượng Đại Đạo, dù là pháp trận, cấm chế gì cũng chẳng là gì trước mặt nó!
Ngô Bình bước vào đại điện, thuận tay đóng cửa lại.
Bên trong có một trăm tấm bảng đang lơ lửng, mỗi bảng đều viết một ít con số. Ví dụ, có bảng ghi Khí Cửu, có cái ghi Tài Ngũ, có cái khác lại ghi Binh Lục. Ngô Bình đoán những bảng này, đại biểu vài vị trí.
Vì vậy, anh vươn tay kéo một bảng có ghi Phù Nhất, ngay khi anh vừa tiếp xúc. với tấm bảng, một cánh cửa xuất hiện trước mắt anh. Anh mở cửa ra, đúng như dự đoán lập tức anh cảm nhận được phản lực, trên cánh cửa này cũng có mật mã.
Anh sử dụng Sức mạnh Vô Thượng Đạo thoải mái phá vỡ cấm chế, rồi đẩy cửa vào.
Trong cửa có một màn sáng khổng lồ, trên màn sáng này có mấy trăm tấm bùa, bên cạnh bùa có giới thiệu sơ lược. Những bùa này đều là bùa Địa cấp, một ít khác là bùa Thiên cấp.
Bùa chia ba loại, cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Bùa cao cấp thì do tu sĩ Đạo. Cảnh tầng bốn, tầng năm mới luyện ra được. Địa cấp với Thiên cấp thì khó hơn, chúng nhó chia là ba phẩm cấp: thượng, trung, hạ.
Những bùa này nhiều nhất vẫn là Địa cấp hạ phẩm và trung phẩm, Địa cấp. thượng phẩm và Thiên cấp hạ phẩm cũng có một ít, Địa cấp và Thiên cấp trung phẩm, thượng phẩm thì càng ít.
Bùa Thiên cấp chỉ có tu sĩ cấp Hỗn Độn mới luyện chế ra, uy lực rất to lớn. Trong mấy trong đạo bùa này, bùa Thiên cấp chỉ có mười tấm.
Đương nhiên, Ngô Bình không cần e dè mà vung tay lên, mấy trăm tấm bùa lập tức vào túi anh. Sau đó, anh lại vung tay trái lên lần nữa. Màn sáng lập tức đổi sang một đống phù bùa các, cũng là mấy trăm đạo, đều là thượng phẩm.
Ngô Bình liên tục đổi hướng, sau khi một bùa thứ hai vào tay. Trong túi của anh hiện tại, đã có hơn bốn vạn đạo phù lục, thu hoạch khá đa dạng!
Anh lập tức rời khỏi Phù Nhất, đến kho bùa thứ hai. Kho bùa thứ hai này đều có phẩm chất kém hơn một ít, hầu như bên trong không có bùa Thiên cấp, toàn là bùa cao cấp.
Ngô Bình cũng kết luận, kho bùa đầu có chất lượng bộ cao nhất, kho bùa thứ hai kém hơn một chút.
Cho nên anh vừa đến, lập tức vào thẳng đến Khí Nhất. Trong kho vũ khí này phóng ra các loại tiên khí, lơ lửng trên không trung.
Tiên khí giống với bùa, cũng chia ra ba loại từ cấp thấp đến cao cấp, khác ở chỗ còn chia địa phẩm và thiên phẩm. Trong kho vũ khí đầu này, đa phần đều là pháp khí Địa cấp, chỉ có một số ít pháp khí Thiên cấp. Cuối cùng, Ngô Bình lấy hơn 12 triệu pháp khí Địa cấp, hai mươi mốt pháp khí Thiên cấp!
Sau đó anh rời kho pháp khí đầu tiên, quét mắt qua một lượt rồi quyết định vào kho dược. Anh hứng thú với dược liệu hơn với đám bùa và pháp khí kia.
Trong kho này có một bộ sách dược khổng lồ lơ lửng giữa không trung, Ngô Bình nhìn lại chỉ biết nó là bộ sách sao chép lại Đại Thiên Dược Điển, bên trong còn có một không gian trữ dược liệu. Đương nhiên, khoảng cách của bản sao chép này còn thua xa Đại Thiên Dược Điển.
Ngô Bình lấy ra bản gốc của Đại Thiên Dược Điển, không ngờ Dược Điển lại phát ra một ánh sáng màu xanh, nuốt sạch quyển Đại Thiên Dược Điển sao chép kia vào. Ngô Bình bất ngờ, không ngờ Đại Thiên Dược Điển lại có thể cắn nuốt được Dược Điển khác.
Vì thế anh mở Đại Thiên Dược Điển ra, mới phát hiện bên trong có thêm rất nhiều dược liệu nữa. Trong đó có, mười ba cây dược liệu từ cấp 20 đến cấp 24, ba trăm bảy mươi sáu cây dược liệu từ cấp 15 đến cấp 19, hơn năm ngàn cây dược liệu từ cấp 11 đến cấp 141!
Anh rời khỏi kho Dược Nhất, định muốn dạo kho hàng khác, đột nhiên cửa Kho trời mở ra. Có người đến!
Ngô Bình vẫn bình tĩnh, lấy thanh bảo kiếm ra đón tiếp. Người đến là một vị trung niên, ông ta vừa thấy “Thiên công tử” đã vội vàng chắp tay nói: “Chào công
tử, ngài ở đây rồi à”.
Ngô Bình “ừ” một tiếng, rồi quơ quơ bảo kiếm trong tay nói: “Chọn ít binh khí, còn ngươi muốn lấy cái gì?”
Người trung niên nói: “Tiểu nhân nghe lệnh gia chủ đến lấy một cây dược
liệu”. Ngô Bình hỏi: “Dược liệu gì?” Người trung niên nói: “Cửu Tinh thảo, dược liệu cấp 20”. Ngô Bình: “Ta lấy cho, ngươi đợi ta bên ngoài đi”.
Người trung niên cười đưa một mảnh ngọc phù cho Ngô Bình, đó là chìa khóa vào kho dược. Khi bước vào các kho khác nhau, cần các chìa khác riêng để mở.
“Vậy làm phiền công tử rồi, ta ra ngoài đợi”.
Người trung niên rời khỏi, Ngô Bình lập tức quét nhìn xung quanh mới phát hiện một bản ghi: Cấm vào. Anh kéo bảng kia thì xuất hiện một khung cửa màu đen.
Cửa mở ra, trong đó có 37 tảng đá lớn nhỏ, bên ngoài bề mặt đều khắc ký hiệu phong ấn. Nếu tỉnh tế cảm nhận sẽ thấy có một ít khí tức trên ký hiệu này, chắc chắn do cường giả Đạo Tôn lưu lại. Anh bất ngờ, rốt cuộc trong này có thứ gì
mà phải dùng sức mạnh của cấp Đạo Tôn để phong ấn chứt
Anh không tò mò nhiều, lập tức vung tay lên thu toàn bộ vào không gian trữ vật, sau đó, vội vàng rời đi.
Trước khi ra khỏi cửa, anh tìm cây Cửu Tinh thảo trong Đại Thiên Dược Điển giao cho người trung niên đang đợi ngoài cửa.
Người trung niên cấm Cửu Tỉnh thảo, cười nói: “Công tử, gia chủ đang tìm ngài đấy. Hay là ngài cùng ta về đi?”
Ngô Bình nói: “Ta còn có chút việc, đến khuya mới về”.
Người trung niên hành lỡ, rồi rời đi trước.
Sau khi rời khỏi Kho trời một đoạn lớn, anh mới sử dụng Truyền Tống phù đến cung điện trên trời lần nữa. Lúc này, anh cảm giác trước mắt tối sâm, đúng như. dự đoán anh đã đứng trên võ đài màu vàng khổng lồ.
Anh vừa xuất hiện, lập tức khôi phục dung mạo vốn có, trong không trung vang lên giọng nói: “Kẻ đứng thứ ba Đại Tiên Bảng, ngươi muốn khiêu chiến với ai?"
Ngô Bình thản nhiên nói: “Ta muốn khiêu chiến kẻ đứng đầu Đại Tiên Bảng”.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: