Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con hươu trắng di chuyển rất nhanh, mỗi ngày đi nghìn dặm, đến khi trời tối đã đi được một nửa chặng đường. Ngang qua một thành phố đổ nát, Ngô Bình quyết định nghỉ chân qua đêm ở đây, tiện thể đột phá tiếp.

Thành phố này có quy mô rất lớn, kéo dài cả trăm dặm, hẳn đã từng rất sầm uất. Nhưng bây giờ nó lại trở nên đổ nát hoang tàn, ngay cả bóng ma còn chẳng thấy.  

 

Ngô Bình tìm thấy một ngôi nhà dân rộng rãi, rồi quét dọn phòng khách. Đã lâu rồi không có ai sống ở đây, khắp nơi đều là lá khô, mạng nhện, phân động vật, u ám vô cùng. Có mấy gian phòng còn có xương khô, không biết đã chết bao lâu rồi.  

 

Advertisement

Tiểu Vũ dọn mạng nhện và rác, tìm được một tấm chăn ở phía sau, bèn trải lên mặt đất. Họ sẽ ngủ ở đây một đêm, ngày mai lại lên đường.  

 

Ngô Bình tìm được một chiếc nồi đất. Anh ngồi kế bên nhóm lửa, chuẩn bị sắc thuốc. Trước đó anh đã mở mệnh môn, tiếp theo sẽ mở phong môn.  

Advertisement

 

Anh đã gom đủ dược liệu, bây giờ lần lượt cho vào nồi, sau đó một hơi uống cạn thuốc. Nhờ dược lực, một luồng sức mạnh cuồn cuộn từ trong mệnh môn đã rót vào kinh phế của anh, sau đó đổ về vị trí phong môn. Cần sức mạnh rất lớn để mở phong môn, trước đó Ngô Bình đã giết rất nhiều quái vật, bây giờ những sức mạnh này đều tụ hội về, giúp anh mở ra phong môn.  

 

“Ầm!”  

 

Cơ thể phát ra sức mạnh cực lớn, phong môn đã mở. Chỉ trong chớp mắt, Ngô Bình cảm giác được một mối liên hệ nhất định đã được thiết lập giữa anh và linh khí trời đất. Phong môn trong cơ thể anh là một cơn lốc nhỏ, quay rất ổn định. Lúc này, anh cảm thấy tức ngực nên bèn thở ra. Anh vừa thở, vô số cơn lốc nhỏ đã được thổi ra, lao ra khỏi căn nhà rồi bay lên trời.  

 

Một cảnh tượng khiến anh kinh ngạc đã xảy ra. Sau khi bay lên trời cao, những cơn lốc nhỏ này đã bắt đầu khuếch đại. Bên trong nó có một loại cơ chế rất linh hoạt, có thể hấp thụ linh khí từ đất trời.  

 

Nửa phút sau, anh lại hít vào một hơi, cơn lốc trong không khí như được triệu hồi, lập tức mang theo linh lực bay ngược trở lại, tiến vào phổi của anh. Linh lực trong đó được giải phóng, tiến vào cơ thể Ngô Bình.  

 

“Hoá ra đây là điều bí ẩn của phong môn!”, Ngô Bình bật cười. Những linh lực này lưu chuyển một vòng trong cơ thể rồi tiến vào mệnh môn của anh, sau đó thấm ra, nuôi dưỡng toàn thân.  

 

Thông qua phong môn, Ngô Bình hấp thụ linh khí đất trời bằng cách hít thở, cảm thấy kỳ diệu vô cùng.  

 

Sau nửa đêm, Tiểu Vũ đã ngủ say, Ngô Bình đột nhiên mở choàng mắt. Không biết tự khi nào, ở cửa đã xuất hiện một bầy quái vật, chừng hai mươi mấy con. Bọn chúng đều bị linh lực của Ngô Bình hấp dẫn đến đây, con nào cũng đứng nhìn anh từ xa, ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam.  

 

Ngô Bình cười khẩy, vẫy tay phải một cái, linh lực liền ngưng tụ thành một bàn tay lớn, bay về phía quái vật ở ngoài cửa. Đám quái vật sợ hãi liền quay đầu bỏ chạy, nhưng bàn tay lớn kia có tốc độ cực nhanh, vừa tóm được con quái vật lợn rừng liền khiến nó nổ tung tại chỗ.  

 

Sau đó bàn tay linh lực liên tục ra tay, chỉ trong chốc lát đã bóp chết mười mấy con. Những con quái vật còn lại chạy bán sống bán chết, không dám quay lại nữa.  

 

Tiểu Vũ giật mình tỉnh giấc, nhìn bàn tay linh lực đang phát sáng giữa không trung, kinh ngạc kêu lên: “Linh lực! Anh đã mở phong môn rồi sao?”  

 

Ngô Bình đáp: “Tiểu Vũ, anh không ngờ phong môn lại có tác dụng kỳ diệu như vậy, có thể hấp thụ linh lực của đất trời”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK